朝代:清代
作者:俞明震
原文:
束风吹沙春无色,白日荒荒草痕黑。驱车不向中原行,藐然大地无空阔。
天低野旷不见路,沙上行人愁日昃。一驼回首向长城,绝似湖阴孤鹭立。
两年放失江南春,翻从绝漠望乡国。故人赆别知我贫,语我重来意悽切。
乾坤已更新涕泪,阅世难循旧车辙。我行万里蚁旋磨,君拥岩疆龙起蛰。
散兵无术绝输挽,穷边例为人弃置。时艰不作来日计,改弦往往穷儒术。
人间何世我别君,君自忧危我萧瑟。尘昏跃马一碗泉,聊取甘芳解烦渴。
shù fēng chuī shā chūn wú sè , bái rì huāng huāng cǎo hén hēi 。 qū chē bù xiàng zhōng yuán xíng , miǎo rán dà dì wú kōng kuò 。
tiān dī yě kuàng bù jiàn lù , shā shàng xíng rén chóu rì zè 。 yī tuó huí shǒu xiàng cháng chéng , jué sì hú yīn gū lù lì 。
liǎng nián fàng shī jiāng nán chūn , fān cóng jué mò wàng xiāng guó 。 gù rén jìn bié zhī wǒ pín , yǔ wǒ chóng lái yì qī qiē 。
qián kūn yǐ gèng xīn tì lèi , yuè shì nán xún jiù chē zhé 。 wǒ xíng wàn lǐ yǐ xuán mó , jūn yōng yán jiāng lóng qǐ zhé 。
sàn bīng wú shù jué shū wǎn , qióng biān lì wèi rén qì zhì 。 shí jiān bù zuò lái rì jì , gǎi xián wǎng wǎng qióng rú shù 。
rén jiān hé shì wǒ bié jūn , jūn zì yōu wēi wǒ xiāo sè 。 chén hūn yuè mǎ yī wǎn quán , liáo qǔ gān fāng jiě fán kě 。