朝代:清代
作者:易顺鼎
原文:
晓风残月,叹天涯、到处销魂倦矣。说到南云亲舍远,悔向长安负米。
万里题诗,十年磨剑,命也该如此。儒衣僧帽,是侬前世行李。
多少战垒黄尘,离宫碧瓦,雨打风吹起。一带中原禁不得,过客几回悲喜。
土锉呼镫,沙坊问酒,且醉为佳耳。高楼横笛,满天霜气如水。
xiǎo fēng cán yuè , tàn tiān yá 、 dào chù xiāo hún juàn yǐ 。 shuō dào nán yún qīn shě yuǎn , huǐ xiàng cháng ān fù mǐ 。
wàn lǐ tí shī , shí nián mó jiàn , mìng yě gāi rú cǐ 。 rú yī sēng mào , shì nóng qián shì xíng lǐ 。
duō shǎo zhàn lěi huáng chén , lí gōng bì wǎ , yǔ dǎ fēng chuī qǐ 。 yī dài zhōng yuán jīn bù dé , guò kè jǐ huí bēi xǐ 。
tǔ cuò hū dèng , shā fāng wèn jiǔ , qiě zuì wèi jiā ěr 。 gāo lóu héng dí , mǎn tiān shuāng qì rú shuǐ 。