朝代:清代
作者:杜文澜
原文:
髡柳稣青,瘢苔褪碧,醉翁仙魄谁招。瘦了斜阳,隔江山色萧条。
孤城一片霜笳起,问玉人、那处吹箫。便游踪、不是重来,也怕魂销。
阑干况是当年倚,唤冶红深翠,曾款轻桡。断梦惺忪,可怜明月今宵。
湖光似恨鸥乡冷,趁东风、卷起春潮。更禁他、残鴂声声,啼过红桥。
kūn liǔ sū qīng , bān tái tuì bì , zuì wēng xiān pò shuí zhāo 。 shòu le xié yáng , gé jiāng shān sè xiāo tiáo 。
gū chéng yī piàn shuāng jiā qǐ , wèn yù rén 、 nà chù chuī xiāo 。 biàn yóu zōng 、 bù shì chóng lái , yě pà hún xiāo 。
lán gān kuàng shì dāng nián yǐ , huàn yě hóng shēn cuì , céng kuǎn qīng ráo 。 duàn mèng xīng sōng , kě lián míng yuè jīn xiāo 。
hú guāng sì hèn ōu xiāng lěng , chèn dōng fēng 、 juǎn qǐ chūn cháo 。 gèng jīn tā 、 cán jué shēng shēng , tí guò hóng qiáo 。