朝代:宋代
作者:魏了翁
原文:
圣学不嗣千馀年,并与小学遗其传。其间明道宁乏贤,谓书小伎姑舍旃。
十字九舛不可镌,楮生墨墨色有冤。动以经史为执言,岂知魏晋几变迁。
况今经字宗开元,请观未有韵书前。训纂字林形相沿,形声迭推义乃全。
韵书既作人趋便,未能书法穷根原。但以声韵求诸篇,形存声亡韵亦牵。
叔重少温工磨研,二徐郑郭相后先。书法赖此差绵延,许李焉得无谬愆。
楚金分韵犹拘挛,若更舍此徇俗妍。不学操缦求安弦,玉清道士来临川。
用意周鼓兼泰山,携书过我渠江边。试令立柱与画捲,椳闑畿础杗桷椽。
已能谐世而取怜,犹欲度外求方圜。眉山夫子思涌泉,相与共讲扶其偏。
道士稛载明当还,更以一语申卷卷。能于此处知其端,事事物物谁非天。
九章八卦莫不然,一毫人力无加焉。
shèng xué bù sì qiān yú nián , bìng yǔ xiǎo xué yí qí chuán 。 qí jiān míng dào níng fá xián , wèi shū xiǎo jì gū shě zhān 。
shí zì jiǔ chuǎn bù kě juān , chǔ shēng mò mò sè yǒu yuān 。 dòng yǐ jīng shǐ wèi zhí yán , qǐ zhī wèi jìn jǐ biàn qiān 。
kuàng jīn jīng zì zōng kāi yuán , qǐng guān wèi yǒu yùn shū qián 。 xùn zuǎn zì lín xíng xiāng yán , xíng shēng dié tuī yì nǎi quán 。
yùn shū jì zuò rén qū biàn , wèi néng shū fǎ qióng gēn yuán 。 dàn yǐ shēng yùn qiú zhū piān , xíng cún shēng wáng yùn yì qiān 。
shū zhòng shǎo wēn gōng mó yán , èr xú zhèng guō xiāng hòu xiān 。 shū fǎ lài cǐ chà mián yán , xǔ lǐ yān dé wú miù qiān 。
chǔ jīn fēn yùn yóu jū luán , ruò gèng shě cǐ xùn sú yán 。 bù xué cāo màn qiú ān xián , yù qīng dào shì lái lín chuān 。
yòng yì zhōu gǔ jiān tài shān , xié shū guò wǒ qú jiāng biān 。 shì lìng lì zhù yǔ huà juǎn , wēi niè jī chǔ máng jué chuán 。
yǐ néng xié shì ér qǔ lián , yóu yù dù wài qiú fāng huán 。 méi shān fū zǐ sī yǒng quán , xiāng yǔ gòng jiǎng fú qí piān 。
dào shì kǔn zài míng dāng hái , gèng yǐ yī yǔ shēn juǎn juǎn 。 néng yú cǐ chù zhī qí duān , shì shì wù wù shuí fēi tiān 。
jiǔ zhāng bā guà mò bù rán , yī háo rén lì wú jiā yān 。