朝代:清代
作者:张晋
原文:
先生诗学莫与比,东坡而后一人耳。才如奔马脱鞍鞯,笔似狂风扫糠秕。
我昔读诗得楷模,今乃得过先生居。山川莽苍郁回互,奇才只叹今时无。
是日中途值重九,风雨满城合饮酒。狂歌若使先生闻,地下亦应开笑口。
先生所遭亦不齐,正是金源末运时。苍黄奔走不安枕,激楚尽发为歌诗。
即今凭吊空于邑,石碣模糊谁所立。旧趾难寻野史亭,遗编独剩《中州集》。
吾晋磊落多奇人,余子卑卑何足云。先生之后谁可伍,太原征君傅青主。
xiān shēng shī xué mò yǔ bǐ , dōng pō ér hòu yī rén ěr 。 cái rú bēn mǎ tuō ān jiān , bǐ sì kuáng fēng sǎo kāng bǐ 。
wǒ xī dú shī dé kǎi mó , jīn nǎi dé guò xiān shēng jū 。 shān chuān mǎng cāng yù huí hù , qí cái zhǐ tàn jīn shí wú 。
shì rì zhōng tú zhí zhòng jiǔ , fēng yǔ mǎn chéng hé yǐn jiǔ 。 kuáng gē ruò shǐ xiān shēng wén , dì xià yì yīng kāi xiào kǒu 。
xiān shēng suǒ zāo yì bù qí , zhèng shì jīn yuán mò yùn shí 。 cāng huáng bēn zǒu bù ān zhěn , jī chǔ jìn fā wèi gē shī 。
jí jīn píng diào kōng yú yì , shí jié mó hú shuí suǒ lì 。 jiù zhǐ nán xún yě shǐ tíng , yí biān dú shèng 《 zhōng zhōu jí 》 。
wú jìn lěi luò duō qí rén , yú zǐ bēi bēi hé zú yún 。 xiān shēng zhī hòu shuí kě wǔ , tài yuán zhēng jūn fù qīng zhǔ 。