朝代:明代
作者:郑善夫
原文:
阑风吹江江捲素,云脚如霾暗前路。陶河捉抺应有求,络纬追秋不知处。
江南江北气萧骚,十家九家闻叫号。严城白日森长戟,粤客中区折大刀。
道傍寡妇向人诉,自从乱后多愁苦。夫主从戎去不还,大儿又在军前死。
小儿九岁娇且痴,母子投生中道离。向来丧乱饥寒在,到处蟊螟耕织稀。
吴门一杯天为悲,送客那堪此道归。尘烟海内还消息,兵革沧洲有是非。
东土酸风射客眸,蘋蘩为我荐髑髅。战场断骨今收未,古道腥魂招得不。
请君勿田太山侧,山樊豺虎多如织。请君勿钓东海滨,天吴九首飞杀人。
请君莫叩函谷关,只今长夜正漫漫。为君生计谋不得,一夕筹心鬓毛白。
lán fēng chuī jiāng jiāng juǎn sù , yún jiǎo rú mái àn qián lù 。 táo hé zhuō mèi yīng yǒu qiú , luò wěi zhuī qiū bù zhī chù 。
jiāng nán jiāng běi qì xiāo sāo , shí jiā jiǔ jiā wén jiào hào 。 yán chéng bái rì sēn cháng jǐ , yuè kè zhōng qū zhé dà dāo 。
dào bàng guǎ fù xiàng rén sù , zì cóng luàn hòu duō chóu kǔ 。 fū zhǔ cóng róng qù bù hái , dà ér yòu zài jūn qián sǐ 。
xiǎo ér jiǔ suì jiāo qiě chī , mǔ zǐ tóu shēng zhōng dào lí 。 xiàng lái sàng luàn jī hán zài , dào chù máo míng gēng zhī xī 。
wú mén yī bēi tiān wèi bēi , sòng kè nà kān cǐ dào guī 。 chén yān hǎi nèi hái xiāo xī , bīng gé cāng zhōu yǒu shì fēi 。
dōng tǔ suān fēng shè kè móu , píng fán wèi wǒ jiàn dú lóu 。 zhàn chǎng duàn gǔ jīn shōu wèi , gǔ dào xīng hún zhāo dé bù 。
qǐng jūn wù tián tài shān cè , shān fán chái hǔ duō rú zhī 。 qǐng jūn wù diào dōng hǎi bīn , tiān wú jiǔ shǒu fēi shā rén 。
qǐng jūn mò kòu hán gǔ guān , zhǐ jīn cháng yè zhèng màn màn 。 wèi jūn shēng jì móu bù dé , yī xī chóu xīn bìn máo bái 。