朝代:明代
作者:龚敩
原文:
一从藁砧去,无心事机杼。暮暮复朝朝,凝情立江渚。
归帆数尽不见夫,夫不归来心独苦。宁知幻化只斯须,留得虚名竟何补。
胡不当初莫嫁轻薄儿,贪名徇利轻别离。何不终身学取秋胡妻,采桑纺绩为裳衣。
人心孰不恋乡土,百年会有归来时。汝夫若戍交河北,天下有时征战息。
汝夫若把奇策干王侯,名成也合衣锦图归休。乌栖故林,狐正首丘,丈夫安得长远游。
胡为朝望复暮望,化作石头在江上。室中有儿,堂上有姑,姑老无所养,儿幼谁人扶。
儿无母兮走茕茕,姑失妇兮啼呜呜。汝夫一朝还,汝已化为石,石在路傍夫不识。
夫心始悔不早归,石本无情岂相忆。相忆知奈何,有泪如雨空滂沱。
古来贞节人,湮没何其多。石在天地间,万古不可磨。
石不磨,名岂灭,只恨恩情中道绝。遂令江上远行人,见此应须悔离别。
君不见苍梧万仞湘水深,竹上斑斑泪如血。
yī cóng gǎo zhēn qù , wú xīn shì jī zhù 。 mù mù fù cháo cháo , níng qíng lì jiāng zhǔ 。
guī fān shǔ jìn bù jiàn fū , fū bù guī lái xīn dú kǔ 。 níng zhī huàn huà zhǐ sī xū , liú dé xū míng jìng hé bǔ 。
hú bù dāng chū mò jià qīng báo ér , tān míng xùn lì qīng bié lí 。 hé bù zhōng shēn xué qǔ qiū hú qī , cǎi sāng fǎng jì wèi cháng yī 。
rén xīn shú bù liàn xiāng tǔ , bǎi nián huì yǒu guī lái shí 。 rǔ fū ruò shù jiāo hé běi , tiān xià yǒu shí zhēng zhàn xī 。
rǔ fū ruò bǎ qí cè gān wáng hóu , míng chéng yě hé yī jǐn tú guī xiū 。 wū qī gù lín , hú zhèng shǒu qiū , zhàng fū ān dé cháng yuǎn yóu 。
hú wèi cháo wàng fù mù wàng , huà zuò shí tóu zài jiāng shàng 。 shì zhōng yǒu ér , táng shàng yǒu gū , gū lǎo wú suǒ yǎng , ér yòu shuí rén fú 。
ér wú mǔ xī zǒu qióng qióng , gū shī fù xī tí wū wū 。 rǔ fū yī cháo hái , rǔ yǐ huà wèi shí , shí zài lù bàng fū bù shí 。
fū xīn shǐ huǐ bù zǎo guī , shí běn wú qíng qǐ xiāng yì 。 xiāng yì zhī nài hé , yǒu lèi rú yǔ kōng pāng tuó 。
gǔ lái zhēn jié rén , yān méi hé qí duō 。 shí zài tiān dì jiān , wàn gǔ bù kě mó 。
shí bù mó , míng qǐ miè , zhǐ hèn ēn qíng zhōng dào jué 。 suì lìng jiāng shàng yuǎn xíng rén , jiàn cǐ yīng xū huǐ lí bié 。
jūn bù jiàn cāng wú wàn rèn xiāng shuǐ shēn , zhú shàng bān bān lèi rú xiě 。