朝代:明代
作者:龚敩
原文:
昔有仙人陆鸿渐,性嗜苦茗心骨清。崖泉石甃举品第,好山处处留佳名。
建溪顾渚得异品,惠山之外惟中泠。琵琶洲前千越溪,镌石作灶留山坰。
龙涎倾臼古鼎翠,星火迸石寒烟青。蓬莱弱水恍不隔,一啜世累鸿毛轻。
灵山之阳东冈麓,井冽寒泉皎如玉。何年凿破太古心,云是仙人手亲掬。
乃知往者未足珍,此茗此泉当绝伦。诛茅卜居总为此,一丘一壑聊栖真。
汲清瀹碧匪曾倦,咫尺市廛少相见。高情不免留人间,却著茶经二三卷。
尔来寂寞千载馀,山荒石老人丘墟。樵夫牧子罕知识,山僧野老空长吁。
西江分宪列仙辈,暂屏喧嚣驻旌旆。云关雾幌豁然开,剩水残山价增倍。
踟蹰归马来自东,飘如翳凤乘天风。百年穷达固有异,万古高义将无同。
官舍归来细烹汲,飞翠浮光兔毫湿。韦布书生例见邀,高牙大纛嗟何及。
寒儒未必工文章,三椀浪说搜枯肠。佳期三五夜不寝,起舞皓月回清光。
妻孥大醉我独醒,仰看桂花月中影。欲读茶经且复休,漫写狂歌发深省,安得相从赋石鼎。
xī yǒu xiān rén lù hóng jiàn , xìng shì kǔ míng xīn gǔ qīng 。 yá quán shí zhòu jǔ pǐn dì , hǎo shān chù chù liú jiā míng 。
jiàn xī gù zhǔ dé yì pǐn , huì shān zhī wài wéi zhōng líng 。 pí pá zhōu qián qiān yuè xī , juān shí zuò zào liú shān shǎng 。
lóng xián qīng jiù gǔ dǐng cuì , xīng huǒ bèng shí hán yān qīng 。 péng lái ruò shuǐ huǎng bù gé , yī chuò shì léi hóng máo qīng 。
líng shān zhī yáng dōng gāng lù , jǐng liè hán quán jiǎo rú yù 。 hé nián záo pò tài gǔ xīn , yún shì xiān rén shǒu qīn jū 。
nǎi zhī wǎng zhě wèi zú zhēn , cǐ míng cǐ quán dāng jué lún 。 zhū máo bǔ jū zǒng wèi cǐ , yī qiū yī hè liáo qī zhēn 。
jí qīng yuè bì fěi céng juàn , zhǐ chǐ shì chán shǎo xiāng jiàn 。 gāo qíng bù miǎn liú rén jiān , què zhuó chá jīng èr sān juǎn 。
ěr lái jì mò qiān zài yú , shān huāng shí lǎo rén qiū xū 。 qiáo fū mù zǐ hǎn zhī shí , shān sēng yě lǎo kōng cháng xū 。
xī jiāng fēn xiàn liè xiān bèi , zàn píng xuān xiāo zhù jīng pèi 。 yún guān wù huǎng huō rán kāi , shèng shuǐ cán shān jià zēng bèi 。
chí chú guī mǎ lái zì dōng , piāo rú yì fèng chéng tiān fēng 。 bǎi nián qióng dá gù yǒu yì , wàn gǔ gāo yì jiāng wú tóng 。
guān shě guī lái xì pēng jí , fēi cuì fú guāng tù háo shī 。 wéi bù shū shēng lì jiàn yāo , gāo yá dà dào jiē hé jí 。
hán rú wèi bì gōng wén zhāng , sān wǎn làng shuō sōu kū cháng 。 jiā qī sān wǔ yè bù qǐn , qǐ wǔ hào yuè huí qīng guāng 。
qī nú dà zuì wǒ dú xǐng , yǎng kàn guì huā yuè zhōng yǐng 。 yù dú chá jīng qiě fù xiū , màn xiě kuáng gē fā shēn shěng , ān dé xiāng cóng fù shí dǐng 。