朝代:唐朝
作者:李贺
原文:
【奉和二兄罢使遣马归延州】 空留三尺剑,不用一丸泥。 马向沙场去,人归故国来。 笛愁翻陇水,酒喜沥春灰。 锦带休惊雁,罗衣尚斗鸡。 还吴已渺渺,入郢莫凄凄。 自是桃李树,何患不成蹊?[1]
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
【fèng hé èr xiōng bà shǐ qiǎn mǎ guī yán zhōu 】 kōng liú sān chǐ jiàn ,bú yòng yī wán ní 。 mǎ xiàng shā chǎng qù ,rén guī gù guó lái 。 dí chóu fān lǒng shuǐ ,jiǔ xǐ lì chūn huī 。 jǐn dài xiū jīng yàn ,luó yī shàng dòu jī 。 hái wú yǐ miǎo miǎo ,rù yǐng mò qī qī 。 zì shì táo lǐ shù ,hé huàn bú chéng qī ?[1]