朝代:宋代
作者:舒岳祥
原文:
咸阳一火烧天红,重瞳将军帝业空。欲据彭城作盟主,汉王随手定关中。
垓下楚歌闻太晚,帐前惊起途已穷。当时楚士尽汉归,只有虞兮心不离。
悲歌泣下计何短,项王去后知属谁。世传姬死横中道,怨魄悲魂化青草。
年年摇曳舞春风,枝似柳条花似蓼。罗衣犹自作吴妆,也似美人颜色好。
有人传曲入丝桐,宛转吴音泣帐中。试将此曲花前奏,花能起舞腰肢弓。
但疑此事史无书,项王溃去姬何如。只应歌罢王自走,不为虞兮一回首。
死耶禽耶两不知,流传想像寄花枝。人生变化那可料,蜀王曾化为子规。
楚王剽悍骨肉叛,项伯私汉无亲臣。范增怒去黥布反,生死相随一妇人。
吕雉前曾入楚军,项羽还之亦有恩。虞死不怜王土葬,帝王岂为儿女仁。
道人能识此花名,老人为造花枝曲。我歌此曲花当舞,更使今人泪相续。
xián yáng yī huǒ shāo tiān hóng , zhòng tóng jiāng jūn dì yè kōng 。 yù jù péng chéng zuò méng zhǔ , hàn wáng suí shǒu dìng guān zhōng 。
gāi xià chǔ gē wén tài wǎn , zhàng qián jīng qǐ tú yǐ qióng 。 dāng shí chǔ shì jìn hàn guī , zhǐ yǒu yú xī xīn bù lí 。
bēi gē qì xià jì hé duǎn , xiàng wáng qù hòu zhī shǔ shuí 。 shì chuán jī sǐ héng zhōng dào , yuàn pò bēi hún huà qīng cǎo 。
nián nián yáo yè wǔ chūn fēng , zhī sì liǔ tiáo huā sì liǎo 。 luó yī yóu zì zuò wú zhuāng , yě sì měi rén yán sè hǎo 。
yǒu rén chuán qǔ rù sī tóng , wǎn zhuǎn wú yīn qì zhàng zhōng 。 shì jiāng cǐ qǔ huā qián zòu , huā néng qǐ wǔ yāo zhī gōng 。
dàn yí cǐ shì shǐ wú shū , xiàng wáng kuì qù jī hé rú 。 zhǐ yīng gē bà wáng zì zǒu , bù wèi yú xī yī huí shǒu 。
sǐ yé qín yé liǎng bù zhī , liú chuán xiǎng xiàng jì huā zhī 。 rén shēng biàn huà nà kě liào , shǔ wáng céng huà wèi zǐ guī 。
chǔ wáng piāo hàn gǔ ròu pàn , xiàng bó sī hàn wú qīn chén 。 fàn zēng nù qù qíng bù fǎn , shēng sǐ xiāng suí yī fù rén 。
lǚ zhì qián céng rù chǔ jūn , xiàng yǔ hái zhī yì yǒu ēn 。 yú sǐ bù lián wáng tǔ zàng , dì wáng qǐ wèi ér nǚ rén 。
dào rén néng shí cǐ huā míng , lǎo rén wèi zào huā zhī qǔ 。 wǒ gē cǐ qǔ huā dāng wǔ , gèng shǐ jīn rén lèi xiāng xù 。