朝代:元代
作者:凌云翰
原文:
平生山水尝见之,不意画图如此奇。松雪老仙得其理,笔端幻出无声诗。
森森千丈长松下,中有高人韵潇洒。挥弦岂为送飞鸿,情性因之自陶写。
杏坛绝响几秋春,谁信经成能致麟。黎阳先生真隐者,为假山水传其神。
溪山苍苍溪水绿,君胡为兮在空谷。他时倘鼓宓贱琴,更效南风歌一曲。
píng shēng shān shuǐ cháng jiàn zhī , bù yì huà tú rú cǐ qí 。 sōng xuě lǎo xiān dé qí lǐ , bǐ duān huàn chū wú shēng shī 。
sēn sēn qiān zhàng cháng sōng xià , zhōng yǒu gāo rén yùn xiāo sǎ 。 huī xián qǐ wèi sòng fēi hóng , qíng xìng yīn zhī zì táo xiě 。
xìng tán jué xiǎng jǐ qiū chūn , shuí xìn jīng chéng néng zhì lín 。 lí yáng xiān shēng zhēn yǐn zhě , wèi jiǎ shān shuǐ chuán qí shén 。
xī shān cāng cāng xī shuǐ lǜ , jūn hú wèi xī zài kōng gǔ 。 tā shí tǎng gǔ mì jiàn qín , gèng xiào nán fēng gē yī qǔ 。