朝代:元代
作者:郭钰
原文:
出门朝夕望西岭,白云千顷仪形静。萦空飞径愁跻攀,元猿抱子行相引。
眼空不觉梯身高,羲和回车近人顶。老树凭风争怒号,危峰拔地相撑挺。
绝谷遥闻瀑水声,微云忽堕孤鸢影。吾宗结屋紫翠间,彷佛人烟似仙境。
主翁呼酒醉东篱,一曲未终俱酩酊。白发簪花人更嗤,岂为诸生玩光景。
兰?已随萧艾化,人情不似江流永。曲弹别调终无闻,艺入剩员空自逞。
歃盟惟待桑苧翁,长向空山煮春茗。翻云覆雨胡不然,抚事从今梦初醒。
江山千里老骥鸣,风露五更孤月炯。闭门落叶红满阶,赋笔登高再难骋。
只将缄默谢友朋,混沌何由效溟涬。
chū mén cháo xī wàng xī lǐng , bái yún qiān qǐng yí xíng jìng 。 yíng kōng fēi jìng chóu jī pān , yuán yuán bào zǐ xíng xiāng yǐn 。
yǎn kōng bù jué tī shēn gāo , xī hé huí chē jìn rén dǐng 。 lǎo shù píng fēng zhēng nù hào , wēi fēng bá dì xiāng chēng tǐng 。
jué gǔ yáo wén pù shuǐ shēng , wēi yún hū duò gū yuān yǐng 。 wú zōng jié wū zǐ cuì jiān , páng fó rén yān sì xiān jìng 。
zhǔ wēng hū jiǔ zuì dōng lí , yī qǔ wèi zhōng jù mǐng dīng 。 bái fā zān huā rén gèng chī , qǐ wèi zhū shēng wán guāng jǐng 。
lán ? ? yǐ suí xiāo ài huà , rén qíng bù sì jiāng liú yǒng 。 qǔ tán bié tiáo zhōng wú wén , yì rù shèng yuán kōng zì chěng 。
shà méng wéi dài sāng zhù wēng , cháng xiàng kōng shān zhǔ chūn míng 。 fān yún fù yǔ hú bù rán , fǔ shì cóng jīn mèng chū xǐng 。
jiāng shān qiān lǐ lǎo jì míng , fēng lòu wǔ gēng gū yuè jiǒng 。 bì mén luò yè hóng mǎn jiē , fù bǐ dēng gāo zài nán chěng 。
zhǐ jiāng jiān mò xiè yǒu péng , hùn dùn hé yóu xiào míng xìng 。