朝代:明代
作者:祁顺
原文:
亭亭华表莞溪上,孝节名高照闾巷。闺门至行动九重,致有洪恩自天降。
人谁无舅姑,反唇勃溪将何如。人谁无夫妇,失节移天纷莫数。
卓哉贤妇心,不与常人同。舅姑吾所主,良人吾所从。
于此尚无情,天地何处容。高堂婴疾吾悽恻,刲股为糜充药食。
股肉犹可生,舅姑难再得。此身岂忍为亲惜,一朝疾平百忧释。
良人早逝身无依,悲号不是伤春啼。寒灯伴机杼,夜雨愁空闺。
宁死勿作他人妻,山石可转心不移。吁嗟孝节有如此,扶植纲常厚伦理。
矧当末世风俗溃,妇中却有真男子,小人纷纷当愧死。
tíng tíng huá biǎo wǎn xī shàng , xiào jié míng gāo zhào lǘ xiàng 。 guī mén zhì xíng dòng jiǔ zhòng , zhì yǒu hóng ēn zì tiān jiàng 。
rén shuí wú jiù gū , fǎn chún bó xī jiāng hé rú 。 rén shuí wú fū fù , shī jié yí tiān fēn mò shǔ 。
zhuó zāi xián fù xīn , bù yǔ cháng rén tóng 。 jiù gū wú suǒ zhǔ , liáng rén wú suǒ cóng 。
yú cǐ shàng wú qíng , tiān dì hé chù róng 。 gāo táng yīng jí wú qī cè , kuī gǔ wèi mí chōng yào shí 。
gǔ ròu yóu kě shēng , jiù gū nán zài dé 。 cǐ shēn qǐ rěn wèi qīn xī , yī cháo jí píng bǎi yōu shì 。
liáng rén zǎo shì shēn wú yī , bēi hào bù shì shāng chūn tí 。 hán dēng bàn jī zhù , yè yǔ chóu kōng guī 。
níng sǐ wù zuò tā rén qī , shān shí kě zhuǎn xīn bù yí 。 xū jiē xiào jié yǒu rú cǐ , fú zhí gāng cháng hòu lún lǐ 。
shěn dāng mò shì fēng sú kuì , fù zhōng què yǒu zhēn nán zǐ , xiǎo rén fēn fēn dāng kuì sǐ 。