朝代:明代
作者:祁顺
原文:
世间草木纷无数,惟有此君名最著。虚心劲节珊瑚枝,四序青青任寒暑。
渭川之上淇水隈,千枝万叶连云开。南邦又说潇湘盛,知是何年分种来。
都城片地千金直,竹石园林应罕得。吁嗟一日不可无,谁解风流写真迹。
太常健笔追文郎,远吞淇渭淩三湘。兴来扫就参差玉,自有天然风露香。
石根元气淋漓湿,宓妃鼓瑟英娥泣。佩环堕地疑雨声,旌盖排空作人立。
新图捲翠入天曹,寒标直与秋争高。苍龙变化露头角,丹凤缡褷见羽毛。
阴云不开苍雪积,老势峥嵘欲千尺。虚堂风生白昼静,恍惚晴空飞霹雳。
主人相对偏相知,一生与尔同襟期。豪吟每和伶伦调,进德长歌卫武诗。
我亦从来慕君子,幸挹高风结知己。愿言共保坚贞姿,挺立岁寒霜雪里。
shì jiān cǎo mù fēn wú shù , wéi yǒu cǐ jūn míng zuì zhuó 。 xū xīn jìn jié shān hú zhī , sì xù qīng qīng rèn hán shǔ 。
wèi chuān zhī shàng qí shuǐ wēi , qiān zhī wàn yè lián yún kāi 。 nán bāng yòu shuō xiāo xiāng shèng , zhī shì hé nián fēn zhǒng lái 。
dōu chéng piàn dì qiān jīn zhí , zhú shí yuán lín yīng hǎn dé 。 xū jiē yī rì bù kě wú , shuí jiě fēng liú xiě zhēn jì 。
tài cháng jiàn bǐ zhuī wén láng , yuǎn tūn qí wèi líng sān xiāng 。 xìng lái sǎo jiù cēn cī yù , zì yǒu tiān rán fēng lòu xiāng 。
shí gēn yuán qì lín lí shī , mì fēi gǔ sè yīng é qì 。 pèi huán duò dì yí yǔ shēng , jīng gài pái kōng zuò rén lì 。
xīn tú juǎn cuì rù tiān cáo , hán biāo zhí yǔ qiū zhēng gāo 。 cāng lóng biàn huà lòu tóu jiǎo , dān fèng lí shī jiàn yǔ máo 。
yīn yún bù kāi cāng xuě jī , lǎo shì zhēng róng yù qiān chǐ 。 xū táng fēng shēng bái zhòu jìng , huǎng hū qíng kōng fēi pī lì 。
zhǔ rén xiāng duì piān xiāng zhī , yī shēng yǔ ěr tóng jīn qī 。 háo yín měi hé líng lún tiáo , jìn dé cháng gē wèi wǔ shī 。
wǒ yì cóng lái mù jūn zǐ , xìng yì gāo fēng jié zhī jǐ 。 yuàn yán gòng bǎo jiān zhēn zī , tǐng lì suì hán shuāng xuě lǐ 。