朝代:宋代
作者:薛季宣
原文:
皇羲寂已久,浇俗无还淳。如何张村氓,杳杳全其真。
岂不有妻孥,茅茨甘贱贫。岂不惮疲劳,务时勤耔耘。
脱俗未为贵,而今焉辟秦。青城足跻攀,那染龟城尘。
枸杞荐盘蔬,殊非关养身。安常乐有馀,熙然阜长春。
奚其寿而康,无知斯体仁。静言逐臭夫,迷途少知津。
猥云老人村,郊荒绝酸辛。筋骨由坚强,谁谓存其神。
井蛙议沧溟,夫岂窥崖垠。作诗赋张村,逝将同野人。
huáng xī jì yǐ jiǔ , jiāo sú wú hái chún 。 rú hé zhāng cūn méng , yǎo yǎo quán qí zhēn 。
qǐ bù yǒu qī nú , máo cí gān jiàn pín 。 qǐ bù dàn pí láo , wù shí qín zǐ yún 。
tuō sú wèi wèi guì , ér jīn yān pì qín 。 qīng chéng zú jī pān , nà rǎn guī chéng chén 。
gǒu qǐ jiàn pán shū , shū fēi guān yǎng shēn 。 ān cháng lè yǒu yú , xī rán fù cháng chūn 。
xī qí shòu ér kāng , wú zhī sī tǐ rén 。 jìng yán zhú chòu fū , mí tú shǎo zhī jīn 。
wěi yún lǎo rén cūn , jiāo huāng jué suān xīn 。 jīn gǔ yóu jiān qiáng , shuí wèi cún qí shén 。
jǐng wā yì cāng míng , fū qǐ kuī yá yín 。 zuò shī fù zhāng cūn , shì jiāng tóng yě rén 。