朝代:宋代
作者:薛季宣
原文:
楼头月白良夜深,美人睡起搊胡琴。咿嚘怨抑如诚诉,四弦了不谐琴音。
推琴凭栏歌一曲,为声不成气不续。和愁拥面归锦帷,曲肱展转愁相属。
床前蛟烛光荧荧,乍明乍灭如参星。
卷衾起来问高烛,能知妾意还不能。烛如不解人深意,如何伴妾长垂泪。
澄思微物本无情,有怀触目皆伤志。眠来复坐坐复眠,不交两睫时潸然。
自惟命薄多离恨,春宵镇长迟曙天。亲知问得郎书不,低头无言堕红雨。
迟回捩泪强为容,不成一语愁还主。何人远自日边归,殷勤为问郎归期。
待得郎归与俱隐,不教被劾缘蛾眉。
lóu tóu yuè bái liáng yè shēn , měi rén shuì qǐ chōu hú qín 。 yī yōu yuàn yì rú chéng sù , sì xián le bù xié qín yīn 。
tuī qín píng lán gē yī qǔ , wèi shēng bù chéng qì bù xù 。 hé chóu yōng miàn guī jǐn wéi , qǔ gōng zhǎn zhuǎn chóu xiāng shǔ 。
chuáng qián jiāo zhú guāng yíng yíng , zhà míng zhà miè rú cān xīng 。
juǎn qīn qǐ lái wèn gāo zhú , néng zhī qiè yì hái bù néng 。 zhú rú bù jiě rén shēn yì , rú hé bàn qiè cháng chuí lèi 。
chéng sī wēi wù běn wú qíng , yǒu huái chù mù jiē shāng zhì 。 mián lái fù zuò zuò fù mián , bù jiāo liǎng jié shí shān rán 。
zì wéi mìng báo duō lí hèn , chūn xiāo zhèn cháng chí shǔ tiān 。 qīn zhī wèn dé láng shū bù , dī tóu wú yán duò hóng yǔ 。
chí huí liè lèi qiáng wèi róng , bù chéng yī yǔ chóu hái zhǔ 。 hé rén yuǎn zì rì biān guī , yīn qín wèi wèn láng guī qī 。
dài dé láng guī yǔ jù yǐn , bù jiào bèi hé yuán é méi 。