朝代:宋代
作者:薛季宣
原文:
男儿多负心,女心良易知。琴音和且谐,何以得淫思。
文君慕相如,慇勤夜于飞。不惜鹔鹴裘,愁成远山眉。
茂陵独何事,为颦效东施。兴言念畴昔,卿红恍如玑。
弹作白头吟,深心写琴诗。郎听弦上声,妾志终不移。
清商感人情,两意亦以非。文君获所愿,相如悟沈迷。
宁能已消渴,琴台遂同归。妾欲理丝桐,丝桐亮以悲。
谓言无终极,当非长别离。
nán ér duō fù xīn , nǚ xīn liáng yì zhī 。 qín yīn hé qiě xié , hé yǐ dé yín sī 。
wén jūn mù xiāng rú , yīn qín yè yú fēi 。 bù xī sù shuāng qiú , chóu chéng yuǎn shān méi 。
mào líng dú hé shì , wèi pín xiào dōng shī 。 xìng yán niàn chóu xī , qīng hóng huǎng rú jī 。
tán zuò bái tóu yín , shēn xīn xiě qín shī 。 láng tīng xián shàng shēng , qiè zhì zhōng bù yí 。
qīng shāng gǎn rén qíng , liǎng yì yì yǐ fēi 。 wén jūn huò suǒ yuàn , xiāng rú wù shěn mí 。
níng néng yǐ xiāo kě , qín tái suì tóng guī 。 qiè yù lǐ sī tóng , sī tóng liàng yǐ bēi 。
wèi yán wú zhōng jí , dāng fēi cháng bié lí 。