朝代:宋代
作者:毕仲游
原文:
韦偃树石名天下,后日良工无及者。任侯借我枯木图,石气苍茫若唐画。
画时只用床头笔,与可亲题是真迹。霜皮合抱隐不彰,老盖支离存半壁。
梢摧骨朽心已穿,干烂龙鳞体犹瘠。生意虽休根柢在,崛强杈牙倚天黑。
胶流断节文理深,笋枝剥落如针直。坐久疑行古塞外,凌空惨淡千年色。
起身就视觉有神,不见笔痕惟淡墨。岂徒挥洒无人似,苦节清风贫到死。
任侯珍重竟何如,不独画好心君子。若使与可为俗流,枯木虽佳侯不收。
wéi yǎn shù shí míng tiān xià , hòu rì liáng gōng wú jí zhě 。 rèn hóu jiè wǒ kū mù tú , shí qì cāng máng ruò táng huà 。
huà shí zhǐ yòng chuáng tóu bǐ , yǔ kě qīn tí shì zhēn jì 。 shuāng pí hé bào yǐn bù zhāng , lǎo gài zhī lí cún bàn bì 。
shāo cuī gǔ xiǔ xīn yǐ chuān , gān làn lóng lín tǐ yóu jí 。 shēng yì suī xiū gēn dǐ zài , jué qiáng chā yá yǐ tiān hēi 。
jiāo liú duàn jié wén lǐ shēn , sǔn zhī bō luò rú zhēn zhí 。 zuò jiǔ yí xíng gǔ sài wài , líng kōng cǎn dàn qiān nián sè 。
qǐ shēn jiù shì jué yǒu shén , bù jiàn bǐ hén wéi dàn mò 。 qǐ tú huī sǎ wú rén sì , kǔ jié qīng fēng pín dào sǐ 。
rèn hóu zhēn zhòng jìng hé rú , bù dú huà hǎo xīn jūn zǐ 。 ruò shǐ yǔ kě wèi sú liú , kū mù suī jiā hóu bù shōu 。