朝代:清代
作者:史善长
原文:
塞上山多却少水,听说水字心先喜。车马联翩五六人,路径逶迤三十里。
青山露面远相迎,不曾见水已闻声。寻源乃出山之罅,银蟒千条自空下。
自空飞下不肯留,放溜直欲奔东流。被沟束住流不及,怒撼青天白玉楼。
谁触机心将磨置,雪花玉屑时盈器。从此无烦夜碓勤,橐囊月足给千军。
添修台馆供游宴,六六阑干亭八面。我来七月未飘霜,祗觉绵衣透体凉。
酒醴本来携野桡,雁凫只要取家塘。兴酣喜傍板桥立,悔未戴来青箬笠。
顾影同怜拱揖频,拭巾自觉须眉湿。胜地流连日易斜,雨骤风驰夜到家。
客散闭门无语坐,耳边犹听响花花。
sāi shàng shān duō què shǎo shuǐ , tīng shuō shuǐ zì xīn xiān xǐ 。 chē mǎ lián piān wǔ liù rén , lù jìng wēi yǐ sān shí lǐ 。
qīng shān lòu miàn yuǎn xiāng yíng , bù céng jiàn shuǐ yǐ wén shēng 。 xún yuán nǎi chū shān zhī xià , yín mǎng qiān tiáo zì kōng xià 。
zì kōng fēi xià bù kěn liú , fàng liū zhí yù bēn dōng liú 。 bèi gōu shù zhù liú bù jí , nù hàn qīng tiān bái yù lóu 。
shuí chù jī xīn jiāng mó zhì , xuě huā yù xiè shí yíng qì 。 cóng cǐ wú fán yè duì qín , tuó náng yuè zú gěi qiān jūn 。
tiān xiū tái guǎn gòng yóu yàn , liù liù lán gān tíng bā miàn 。 wǒ lái qī yuè wèi piāo shuāng , zhī jué mián yī tòu tǐ liáng 。
jiǔ lǐ běn lái xié yě ráo , yàn fú zhǐ yào qǔ jiā táng 。 xìng hān xǐ bàng bǎn qiáo lì , huǐ wèi dài lái qīng ruò lì 。
gù yǐng tóng lián gǒng yī pín , shì jīn zì jué xū méi shī 。 shèng dì liú lián rì yì xié , yǔ zhòu fēng chí yè dào jiā 。
kè sàn bì mén wú yǔ zuò , ěr biān yóu tīng xiǎng huā huā 。