朝代:清代
作者:关锳
原文:
一夜清溪雨。已千山、万山黄叶,飘流无主。何况悲秋人寂寞,那不鬓丝成素。
算还是、青毡抛去。侬理丝筒君把钓,尚全家、靠得鱼竿住。
便鸥鸟,也应许。
人生多被浮名误。念当时、萤飘蠹老,几人词赋。如此葫芦依样画,怎免樵夫笑汝。
空赢得、尘埋玉树。不及西风枝上叶,到飘零、尚有归痕处。
君不见,杜陵墓。
yī yè qīng xī yǔ 。 yǐ qiān shān 、 wàn shān huáng yè , piāo liú wú zhǔ 。 hé kuàng bēi qiū rén jì mò , nà bù bìn sī chéng sù 。
suàn hái shì 、 qīng zhān pāo qù 。 nóng lǐ sī tǒng jūn bǎ diào , shàng quán jiā 、 kào dé yú gān zhù 。
biàn ōu niǎo , yě yīng xǔ 。
rén shēng duō bèi fú míng wù 。 niàn dāng shí 、 yíng piāo dù lǎo , jǐ rén cí fù 。 rú cǐ hú lú yī yàng huà , zěn miǎn qiáo fū xiào rǔ 。
kōng yíng dé 、 chén mái yù shù 。 bù jí xī fēng zhī shàng yè , dào piāo líng 、 shàng yǒu guī hén chù 。
jūn bù jiàn , dù líng mù 。