咏竹二首
朝代:宋代
作者:袁燮
原文:
野性与俗违,澹然都无营。
窗前水苍玉,未能独忘情。
对之三伏中,爽气高秋横。
数竿亦已好,况此繁阴成。
中虚洞无物,节劲老更清。
霜雪自凌厉,柯叶长敷荣。
物意有相合,人心原自明。
僻居寡朋侪,命汝为友生。
虽无切磋语,而有清越声。
入耳久亦佳,此意不可名。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
yě xìng yǔ sú wéi , dàn rán dōu wú yíng 。
chuāng qián shuǐ cāng yù , wèi néng dú wàng qíng 。
duì zhī sān fú zhōng , shuǎng qì gāo qiū héng 。
shǔ gān yì yǐ hǎo , kuàng cǐ fán yīn chéng 。
zhōng xū dòng wú wù , jié jìn lǎo gèng qīng 。
shuāng xuě zì líng lì , kē yè cháng fū róng 。
wù yì yǒu xiāng hé , rén xīn yuán zì míng 。
pì jū guǎ péng chái , mìng rǔ wèi yǒu shēng 。
suī wú qiē cuō yǔ , ér yǒu qīng yuè shēng 。
rù ěr jiǔ yì jiā , cǐ yì bù kě míng 。
相关翻译
相关赏析
Copyright © 2008 - 2018, All Rights Reserved.
-
电脑版