朝代:明代
作者:李达
原文:
瓯北先生沧海东,脱略形骸土木同。大屋正对白岩岭,支颐时在爽气中。
忽逢长天发秋兴,曳杖遥寻枫叶红。看山已饱犹无厌,采菊惟勤谁与从?
几丛迤逦覆陂陀,卉木掩映碎金多。徒闻神农鞭百草,终遗幽香山之阿。
一本垂垂潭影寒,挺出高枝紫玉槃。水漱灵根带药气,饮之华发减鬓端。
高者傲霜意纵横,下者裛露泪阑干。或处爽垲或卑湿,时有野鼠食瓣残。
涧阴小摘不盈掬,扪萝笑看孤云逐。越岭溪行始满囊,芒鞋漫染苔痕绿。
手把一束久临风,暗诵夕餐有秋菊。自言曾读范村谱,淳熙佳色少可数。
他年更踏东阳岑,三十六种为增补。在昔陪游龙泉县,劝君千金买宝剑。
君言买剑欧冶嗤,臂膝俱痛老形见。独携冰裂细纹壶,兼求红泥小火炉。
当时深意今始知,汎菊忘忧作酒徒。此日归来取寒泚,黄花洗尽无泥滓。
一觞一咏吾衰矣,人间万事如脱屣!
ōu běi xiān shēng cāng hǎi dōng , tuō lüè xíng hái tǔ mù tóng 。 dà wū zhèng duì bái yán lǐng , zhī yí shí zài shuǎng qì zhōng 。
hū féng cháng tiān fā qiū xìng , yè zhàng yáo xún fēng yè hóng 。 kàn shān yǐ bǎo yóu wú yàn , cǎi jú wéi qín shuí yǔ cóng ?
jǐ cóng yǐ lǐ fù bēi tuó , huì mù yǎn yìng suì jīn duō 。 tú wén shén nóng biān bǎi cǎo , zhōng yí yōu xiāng shān zhī ā 。
yī běn chuí chuí tán yǐng hán , tǐng chū gāo zhī zǐ yù pán 。 shuǐ shù líng gēn dài yào qì , yǐn zhī huá fā jiǎn bìn duān 。
gāo zhě ào shuāng yì zòng héng , xià zhě yì lòu lèi lán gān 。 huò chù shuǎng kǎi huò bēi shī , shí yǒu yě shǔ shí bàn cán 。
jiàn yīn xiǎo zhāi bù yíng jū , mén luó xiào kàn gū yún zhú 。 yuè lǐng xī xíng shǐ mǎn náng , máng xié màn rǎn tái hén lǜ 。
shǒu bǎ yī shù jiǔ lín fēng , àn sòng xī cān yǒu qiū jú 。 zì yán céng dú fàn cūn pǔ , chún xī jiā sè shǎo kě shǔ 。
tā nián gèng tà dōng yáng cén , sān shí liù zhǒng wèi zēng bǔ 。 zài xī péi yóu lóng quán xiàn , quàn jūn qiān jīn mǎi bǎo jiàn 。
jūn yán mǎi jiàn ōu yě chī , bì xī jù tòng lǎo xíng jiàn 。 dú xié bīng liè xì wén hú , jiān qiú hóng ní xiǎo huǒ lú 。
dāng shí shēn yì jīn shǐ zhī , fàn jú wàng yōu zuò jiǔ tú 。 cǐ rì guī lái qǔ hán cǐ , huáng huā xǐ jìn wú ní zǐ 。
yī shāng yī yǒng wú shuāi yǐ , rén jiān wàn shì rú tuō xǐ !