朝代:宋代
作者:姚勉
原文:
唐有一僧妙医药,得大医王三昧觉。雨中盥手瀑檐飞,惊叹病龙腥唾落。
须臾云雾忽销霁,白发老人来矍铄。自言病中困行雨,愿得良针苏脉络。
授方寸剂应时愈,拜奉仙方效思邈。此事今无古信然,说与时人谩惊噱。
早来忽得绢素轴,挺挺祥龙露头角。心知此龙非病者,喷雾洒云天洗濯。
龙身不病泽四方,万物全生总安乐。此龙此医今是谁,天王长老僧无著。
táng yǒu yī sēng miào yī yào , dé dà yī wáng sān mèi jué 。 yǔ zhōng guàn shǒu pù yán fēi , jīng tàn bìng lóng xīng tuò luò 。
xū yú yún wù hū xiāo jì , bái fā lǎo rén lái jué shuò 。 zì yán bìng zhōng kùn xíng yǔ , yuàn dé liáng zhēn sū mài luò 。
shòu fāng cùn jì yìng shí yù , bài fèng xiān fāng xiào sī miǎo 。 cǐ shì jīn wú gǔ xìn rán , shuō yǔ shí rén mán jīng jué 。
zǎo lái hū dé juàn sù zhóu , tǐng tǐng xiáng lóng lòu tóu jiǎo 。 xīn zhī cǐ lóng fēi bìng zhě , pēn wù sǎ yún tiān xǐ zhuó 。
lóng shēn bù bìng zé sì fāng , wàn wù quán shēng zǒng ān lè 。 cǐ lóng cǐ yī jīn shì shuí , tiān wáng cháng lǎo sēng wú zhuó 。