朝代:唐朝
作者:李白
原文:
严风吹霜海草凋,筋干精坚胡马骄。 汉家战士三十万,将军兼领霍嫖姚。[1] 流星白羽腰间插,剑花秋莲光出匣。 天兵照雪下玉关,虏箭如沙射金甲。 云龙风虎尽交回,太白入月敌可摧。 敌可摧,旄头灭,履胡之肠涉胡血。 悬胡青天上,埋胡紫塞旁。 胡无人,汉道昌。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
yán fēng chuī shuāng hǎi cǎo diāo ,jīn gàn jīng jiān hú mǎ jiāo 。 hàn jiā zhàn shì sān shí wàn ,jiāng jun1 jiān lǐng huò piáo yáo 。[1] liú xīng bái yǔ yāo jiān chā ,jiàn huā qiū lián guāng chū xiá 。 tiān bīng zhào xuě xià yù guān ,lǔ jiàn rú shā shè jīn jiǎ 。 yún lóng fēng hǔ jìn jiāo huí ,tài bái rù yuè dí kě cuī 。 dí kě cuī ,máo tóu miè ,lǚ hú zhī cháng shè hú xuè 。 xuán hú qīng tiān shàng ,mái hú zǐ sāi páng 。 hú wú rén ,hàn dào chāng 。