朝代:明代
作者:胡俨
原文:
两崖壁立悬空翠,瀑布千寻落天际。萧萧碧树已惊秋,矫矫长松不知岁。
素练横江清接天,落霞流绮漾晴川。蘼芜杜若无人采,乘雁双凫亦可怜。
有书不藏庐山麓,有书不载张华毂。都将万卷付扁舟,一如李愿归盘谷。
西风日夜吹瑶草,流光冉冉催人老。自少读书今白头,抱疾守株空潦倒。
看图不觉心苦辛,萧散深惭画里人。圣恩若许归茆屋,有书还教儿孙读。
liǎng yá bì lì xuán kōng cuì , pù bù qiān xún luò tiān jì 。 xiāo xiāo bì shù yǐ jīng qiū , jiǎo jiǎo cháng sōng bù zhī suì 。
sù liàn héng jiāng qīng jiē tiān , luò xiá liú qǐ yàng qíng chuān 。 mí wú dù ruò wú rén cǎi , chéng yàn shuāng fú yì kě lián 。
yǒu shū bù cáng lú shān lù , yǒu shū bù zài zhāng huá gǔ 。 dōu jiāng wàn juǎn fù piān zhōu , yī rú lǐ yuàn guī pán gǔ 。
xī fēng rì yè chuī yáo cǎo , liú guāng rǎn rǎn cuī rén lǎo 。 zì shǎo dú shū jīn bái tóu , bào jí shǒu zhū kōng liáo dǎo 。
kàn tú bù jué xīn kǔ xīn , xiāo sàn shēn cán huà lǐ rén 。 shèng ēn ruò xǔ guī máo wū , yǒu shū hái jiào ér sūn dú 。