朝代:宋代
作者:释德洪
原文:
我闻尊者龙胜师,应供曾入娑竭海。龙宫微尘妙章句,目所一瞥辄能诵。
流于五天及震旦,为热恼中甘露门。唯道人栖出其后,愿力猛利思精特。
能于方策纸墨间,书此大经十万偈。诵于蜗舍巢庵中,了然如在龙宫见。
观者种性有差别,爱慕皆生殊异想。要当谛观一尘中,亦有无边妙经卷。
昔有智人破此尘,十方世界一切说。以名尘故非断空,而可破故非实有。
了此两宗妙法门,亦摄一切契经海。譬如困卧俄顷际,梦中所历更千载。
乃知一念圆古今,真实际中法如是。一微尘妙不可测,当知一一尘亦然。
譬如天帝网明珠,珠体莹然俱照彻。一珠具足诸网珠,一一珠中同遍入。
我今以此金刚句,坏灭彼众下劣想。使悟尘中含此经,奚方策中乃惊异。
咨尔山君河树神,各各当忆本愿力。要当勇猛勤守护,勿令邪念辄蠹侵。
毗蓝风吹须弥卢,劫火焚烧大千界。为摊此经一切处,使其凉曝各得所。
我此现前佛子等,作是观者名正观。稽首十方调御师,刹刹尘尘为作證。
wǒ wén zūn zhě lóng shèng shī , yīng gòng céng rù suō jié hǎi 。 lóng gōng wēi chén miào zhāng jù , mù suǒ yī piē zhé néng sòng 。
liú yú wǔ tiān jí zhèn dàn , wèi rè nǎo zhōng gān lòu mén 。 wéi dào rén qī chū qí hòu , yuàn lì měng lì sī jīng tè 。
néng yú fāng cè zhǐ mò jiān , shū cǐ dà jīng shí wàn jì 。 sòng yú wō shě cháo ān zhōng , le rán rú zài lóng gōng jiàn 。
guān zhě zhǒng xìng yǒu chā bié , ài mù jiē shēng shū yì xiǎng 。 yào dāng dì guān yī chén zhōng , yì yǒu wú biān miào jīng juǎn 。
xī yǒu zhì rén pò cǐ chén , shí fāng shì jiè yī qiē shuō 。 yǐ míng chén gù fēi duàn kōng , ér kě pò gù fēi shí yǒu 。
le cǐ liǎng zōng miào fǎ mén , yì shè yī qiē qì jīng hǎi 。 pì rú kùn wò é qǐng jì , mèng zhōng suǒ lì gèng qiān zài 。
nǎi zhī yī niàn yuán gǔ jīn , zhēn shí jì zhōng fǎ rú shì 。 yī wēi chén miào bù kě cè , dāng zhī yī yī chén yì rán 。
pì rú tiān dì wǎng míng zhū , zhū tǐ yíng rán jù zhào chè 。 yī zhū jù zú zhū wǎng zhū , yī yī zhū zhōng tóng biàn rù 。
wǒ jīn yǐ cǐ jīn gāng jù , huài miè bǐ zhòng xià liè xiǎng 。 shǐ wù chén zhōng hán cǐ jīng , xī fāng cè zhōng nǎi jīng yì 。
zī ěr shān jūn hé shù shén , gè gè dāng yì běn yuàn lì 。 yào dāng yǒng měng qín shǒu hù , wù lìng xié niàn zhé dù qīn 。
pí lán fēng chuī xū mí lú , jié huǒ fén shāo dà qiān jiè 。 wèi tān cǐ jīng yī qiē chù , shǐ qí liáng pù gè dé suǒ 。
wǒ cǐ xiàn qián fó zǐ děng , zuò shì guān zhě míng zhèng guān 。 jī shǒu shí fāng tiáo yù shī , chà chà chén chén wèi zuò zhèng 。