朝代:明代
作者:陈子升
原文:
汉祖当日诛狂秦,尉佗本自倔彊人。陆生儒者持汉节,自娱黄屋遂称臣。
南粤迢迢天咫尺,佗为东道使西席。曾同魋结汎兰舟,为祷山灵酬锦石。
使能不辱佗不疑,天心人事皆有时。君看锦石成千古,请向山花折一枝。
hàn zǔ dāng rì zhū kuáng qín , wèi tuó běn zì juè qiáng rén 。 lù shēng rú zhě chí hàn jié , zì yú huáng wū suì chēng chén 。
nán yuè tiáo tiáo tiān zhǐ chǐ , tuó wèi dōng dào shǐ xī xí 。 céng tóng tuí jié fàn lán zhōu , wèi dǎo shān líng chóu jǐn shí 。
shǐ néng bù rǔ tuó bù yí , tiān xīn rén shì jiē yǒu shí 。 jūn kàn jǐn shí chéng qiān gǔ , qǐng xiàng shān huā zhé yī zhī 。