朝代:清代
作者:郑文焯
原文:
夜铃语断,更斜阳瘦影,谁问今古。独立苍茫,镇占老,一角青山无主。
衰草丛生,枯枫倒出,时见归禽度。残烽零劫,仗他半壁支拄。
长见峭倚荒天,凄凉如笔,写愁边风雨。不许登临,怕倦客、题遍伤心秋句。
卧影空丘,招魂破寺,剩有孤云驻。梦痕飞上,故王台榭何处。
yè líng yǔ duàn , gèng xié yáng shòu yǐng , shuí wèn jīn gǔ 。 dú lì cāng máng , zhèn zhàn lǎo , yī jiǎo qīng shān wú zhǔ 。
shuāi cǎo cóng shēng , kū fēng dǎo chū , shí jiàn guī qín dù 。 cán fēng líng jié , zhàng tā bàn bì zhī zhǔ 。
cháng jiàn qiào yǐ huāng tiān , qī liáng rú bǐ , xiě chóu biān fēng yǔ 。 bù xǔ dēng lín , pà juàn kè 、 tí biàn shāng xīn qiū jù 。
wò yǐng kōng qiū , zhāo hún pò sì , shèng yǒu gū yún zhù 。 mèng hén fēi shàng , gù wáng tái xiè hé chù 。