朝代:明代
作者:李时行
原文:
二仪肇开辟,山水相摩融。南洲峭奇削,仙界敞神宫。
云端列莲座,竹外聆疏钟。高僧皆驭鹤,金鼎尽蟠龙。
怀芳事幽讨,巇崄相追穷。扪萝回石径,披雾凌苍空。
身被翠云服,手握青藜筇。缥缈仙源接,纡萦云路通。
蹑足攀绝顶,群真杳来从。振衣划然笑,鸾声落长松。
仰窥天阙近,象纬横西东。俯瞰坤舆狭,巘崿纷嵷巃。
眺远云为地,乘虚步随空。璚杖挺虚谷,玉蕊灿春丛。
璚津芬可挹,石髓会应逢。近阅安期舄,遥企王乔踪。
玄机如可度,学炼此山中。
èr yí zhào kāi pì , shān shuǐ xiāng mó róng 。 nán zhōu qiào qí xiāo , xiān jiè chǎng shén gōng 。
yún duān liè lián zuò , zhú wài líng shū zhōng 。 gāo sēng jiē yù hè , jīn dǐng jìn pán lóng 。
huái fāng shì yōu tǎo , xī xiǎn xiāng zhuī qióng 。 mén luó huí shí jìng , pī wù líng cāng kōng 。
shēn bèi cuì yún fú , shǒu wò qīng lí qióng 。 piǎo miǎo xiān yuán jiē , yū yíng yún lù tōng 。
niè zú pān jué dǐng , qún zhēn yǎo lái cóng 。 zhèn yī huá rán xiào , luán shēng luò cháng sōng 。
yǎng kuī tiān quē jìn , xiàng wěi héng xī dōng 。 fǔ kàn kūn yú xiá , yǎn è fēn sǒng lóng 。
tiào yuǎn yún wèi dì , chéng xū bù suí kōng 。 qióng zhàng tǐng xū gǔ , yù ruǐ càn chūn cóng 。
qióng jīn fēn kě yì , shí suǐ huì yīng féng 。 jìn yuè ān qī xì , yáo qǐ wáng qiáo zōng 。
xuán jī rú kě dù , xué liàn cǐ shān zhōng 。