朝代:宋代
作者:项安世
原文:
吾易不师房与雄,吾筴不占方与功。曰生一字有馀矣,万有二千无隐尔。
家人养火青枫前,过鼎一散成灰烟。泉亭长在麓之始,一止于山斯蹇矣。
君不见坎离汲汲长相亲,天渊混混无停云。陈根已腐先复神,硕果未落心先人。
心源翼翼城与瓶,目光步步蘧而醒。得路至死行勿还,一篑自到天门山。
不愁缉缉仍翻翻,偏我诈诈与奸奸。只愁衰惰忘跻攀,生意自断它人难。
公家此事最了了,万仞峰头看飞鸟。忽然怜我鸒鸠鴳雀之凡毛,傅以鹏翼何其高。
wú yì bù shī fáng yǔ xióng , wú cè bù zhàn fāng yǔ gōng 。 yuē shēng yī zì yǒu yú yǐ , wàn yǒu èr qiān wú yǐn ěr 。
jiā rén yǎng huǒ qīng fēng qián , guò dǐng yī sàn chéng huī yān 。 quán tíng cháng zài lù zhī shǐ , yī zhǐ yú shān sī jiǎn yǐ 。
jūn bù jiàn kǎn lí jí jí cháng xiāng qīn , tiān yuān hùn hùn wú tíng yún 。 chén gēn yǐ fǔ xiān fù shén , shuò guǒ wèi luò xīn xiān rén 。
xīn yuán yì yì chéng yǔ píng , mù guāng bù bù qú ér xǐng 。 dé lù zhì sǐ xíng wù hái , yī kuì zì dào tiān mén shān 。
bù chóu jī jī réng fān fān , piān wǒ zhà zhà yǔ jiān jiān 。 zhǐ chóu shuāi duò wàng jī pān , shēng yì zì duàn tā rén nán 。
gōng jiā cǐ shì zuì le le , wàn rèn fēng tóu kàn fēi niǎo 。 hū rán lián wǒ yù jiū yàn què zhī fán máo , fù yǐ péng yì hé qí gāo 。