云南古诗学习网手机版

春晴暄甚花开略无余矣赋以寓感

朝代:宋代

作者:陆游

原文:

常年看花时,辄苦风雨厄。
今年独异此,游人满阡陌。
翩翩出联骑,往往醉堕帻。
转盼桃杏空,遂见辛夷坼。
海棠尤可念,不耐暖日炙。
臙脂成白雪,其意亦自惜。
曾未淹旬时,春事欲扫迹。
安得爱花心,坚顽如铁石?
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
cháng nián kàn huā shí , zhé kǔ fēng yǔ è 。
jīn nián dú yì cǐ , yóu rén mǎn qiān mò 。
piān piān chū lián qí , wǎng wǎng zuì duò zé 。
zhuǎn pàn táo xìng kōng , suì jiàn xīn yí chè 。
hǎi táng yóu kě niàn , bù nài nuǎn rì zhì 。
yān zhī chéng bái xuě , qí yì yì zì xī 。
céng wèi yān xún shí , chūn shì yù sǎo jì 。
ān dé ài huā xīn , jiān wán rú tiě shí ?

相关翻译

相关赏析


Copyright © 2008 - 2018, All Rights Reserved. - 电脑版