朝代:清代
作者:缪公恩
原文:
混沌既凿开㟏岈,不周山倒愁女娲。伟绩奏成馀残块,棋布山巅或水涯。
闾山趾有补天石,此石眷属应一家。谁知沦落在海澨,沐日浴月葆精华。
天风海涛作知己,藉以芳草见烟霞。天生灵物岂终隐,不使万古埋泥沙。
我有父执刘守愚,读书博物为通儒。暂去司铎驻锦水,遂以捧檄勘海隅。
平生好奇惯搜剔,披检荆棘穷崎岖。忽得此石拜且舞,呼兄呼丈载以车。
古苔斑剥土花润,鹧鸪点閒龙文纡。秦皇鞭迹殷馀血,望夫粉黛娇模糊。
形质兼备瘦皱透,上皇山石恐不如。忆昔汗漫杭一苇,半在吴头半楚尾。
金焦北固峙海门,烛目怪石比比是。猛兽奇鬼相攫拿,片云孤帆欲飞起。
泗滨石磬设堂皇,灵壁砚山置棐几。少年弃掷不知惜,念言回首徒然耳。
今读君诗忽神王,赓以短章意未畅。更因海峤忆经游,廿年尘迹空惆怅。
羡君得石良足多,神毫濡墨为长歌。胸无灵珠吻复拙,石乎石乎当奈何。
hùn dùn jì záo kāi 㟏 yá , bù zhōu shān dǎo chóu nǚ wā 。 wěi jì zòu chéng yú cán kuài , qí bù shān diān huò shuǐ yá 。
lǘ shān zhǐ yǒu bǔ tiān shí , cǐ shí juàn shǔ yīng yī jiā 。 shuí zhī lún luò zài hǎi shì , mù rì yù yuè bǎo jīng huá 。
tiān fēng hǎi tāo zuò zhī jǐ , jiè yǐ fāng cǎo jiàn yān xiá 。 tiān shēng líng wù qǐ zhōng yǐn , bù shǐ wàn gǔ mái ní shā 。
wǒ yǒu fù zhí liú shǒu yú , dú shū bó wù wèi tōng rú 。 zàn qù sī duó zhù jǐn shuǐ , suì yǐ pěng xí kān hǎi yú 。
píng shēng hào qí guàn sōu tī , pī jiǎn jīng jí qióng qí qū 。 hū dé cǐ shí bài qiě wǔ , hū xiōng hū zhàng zài yǐ chē 。
gǔ tái bān bō tǔ huā rùn , zhè gū diǎn xián lóng wén yū 。 qín huáng biān jì yīn yú xiě , wàng fū fěn dài jiāo mó hú 。
xíng zhì jiān bèi shòu zhòu tòu , shàng huáng shān shí kǒng bù rú 。 yì xī hàn màn háng yī wěi , bàn zài wú tóu bàn chǔ wěi 。
jīn jiāo běi gù zhì hǎi mén , zhú mù guài shí bǐ bǐ shì 。 měng shòu qí guǐ xiāng jué ná , piàn yún gū fān yù fēi qǐ 。
sì bīn shí qìng shè táng huáng , líng bì yàn shān zhì fěi jǐ 。 shǎo nián qì zhì bù zhī xī , niàn yán huí shǒu tú rán ěr 。
jīn dú jūn shī hū shén wáng , gēng yǐ duǎn zhāng yì wèi chàng 。 gèng yīn hǎi qiáo yì jīng yóu , niàn nián chén jì kōng chóu chàng 。
xiàn jūn dé shí liáng zú duō , shén háo rú mò wèi cháng gē 。 xiōng wú líng zhū wěn fù zhuō , shí hū shí hū dāng nài hé 。