朝代:清代
作者:缪公恩
原文:
秋风何萧萧,木叶纷以飞。时序忽已更,缅彼百卉腓。
出步空庭前,残阳明短扉。俯仰空踟躇,悠然有所思。
故人久行役,乃在天之涯。忆昔大河边,行色共悽悽。
接谈倾盖间,遂订白首期。空山项王坟,荒草荀令碑。
白杨啸晚风,其声亦何悲。与子话平生,泣下各沾衣。
旅食黄金台,两度伤别离。子乃化鹏去,我还趋庭帏。
音问一以隔,闻入三秦畿。西北气候早,七月黄沙吹。
帷幕多凉风,夜深镫火微。愿言思故人,弹铗歌来归。
qiū fēng hé xiāo xiāo , mù yè fēn yǐ fēi 。 shí xù hū yǐ gèng , miǎn bǐ bǎi huì féi 。
chū bù kōng tíng qián , cán yáng míng duǎn fēi 。 fǔ yǎng kōng chí chú , yōu rán yǒu suǒ sī 。
gù rén jiǔ xíng yì , nǎi zài tiān zhī yá 。 yì xī dà hé biān , xíng sè gòng qī qī 。
jiē tán qīng gài jiān , suì dìng bái shǒu qī 。 kōng shān xiàng wáng fén , huāng cǎo xún lìng bēi 。
bái yáng xiào wǎn fēng , qí shēng yì hé bēi 。 yǔ zǐ huà píng shēng , qì xià gè zhān yī 。
lǚ shí huáng jīn tái , liǎng dù shāng bié lí 。 zǐ nǎi huà péng qù , wǒ hái qū tíng wéi 。
yīn wèn yī yǐ gé , wén rù sān qín jī 。 xī běi qì hòu zǎo , qī yuè huáng shā chuī 。
wéi mù duō liáng fēng , yè shēn dèng huǒ wēi 。 yuàn yán sī gù rén , tán jiá gē lái guī 。