朝代:明代
作者:童轩
原文:
黄金沙界名净土,中有僧为持教祖。说法能超最上乘,常感天花向空舞。
禅关尽日白云封,为爱疏闲似远公。秋雨凉蝉三径叶,夕阳归鸟一声钟。
支颐夜坐林间石,白月清潭了无迹。问师戒腊今几何,笑指青松数千尺。
有时聚石来讲经,石头尽点如有闻。有时浮杯去渡海,踏碎万顷玻璃云。
归来清梵维摩室,何用区区九年壁。降龙解虎人不知,惟有闾丘老人识。
huáng jīn shā jiè míng jìng tǔ , zhōng yǒu sēng wèi chí jiào zǔ 。 shuō fǎ néng chāo zuì shàng chéng , cháng gǎn tiān huā xiàng kōng wǔ 。
chán guān jìn rì bái yún fēng , wèi ài shū xián sì yuǎn gōng 。 qiū yǔ liáng chán sān jìng yè , xī yáng guī niǎo yī shēng zhōng 。
zhī yí yè zuò lín jiān shí , bái yuè qīng tán le wú jì 。 wèn shī jiè là jīn jǐ hé , xiào zhǐ qīng sōng shǔ qiān chǐ 。
yǒu shí jù shí lái jiǎng jīng , shí tóu jìn diǎn rú yǒu wén 。 yǒu shí fú bēi qù dù hǎi , tà suì wàn qǐng bō lí yún 。
guī lái qīng fàn wéi mó shì , hé yòng qū qū jiǔ nián bì 。 jiàng lóng jiě hǔ rén bù zhī , wéi yǒu lǘ qiū lǎo rén shí 。