朝代:近现代
作者:冯振
原文:
粤若稽古元洪荒,大地之水何洋洋。怀山襄陵齧日月,九州本自龙家乡。
自从神禹受帝命,敷治九土归农桑。龙飞上天或入海,不与世人同畿疆。
汤年大旱地尽坼,求龙雨水龙茫茫。纵欲系龙供驱使,神物安肯为人缰。
西南地角苍梧野,流传古是舜所藏。如何一龙独不去,宛转局促江中央。
诸山环抱作械梏,一石突兀如锒铛。无复兴云作雨势,安能四海更周章。
农夫渔父任骑狎,虾蟹鱼鳖各称王。我来见龙为叹息,问龙何不去翱翔。
龙言我岂人能系,今之不出循其常。称龙之德在潜隐,待时而动将天骧。
亢不知退必有悔,今我之屈以求张。呜呼原野血玄黄,龙欲出兮龙彷徨。
龙不出兮我忧伤,为龙歌兮歌慨慷。龙之言兮何能忘。
yuè ruò jī gǔ yuán hóng huāng , dà dì zhī shuǐ hé yáng yáng 。 huái shān xiāng líng niè rì yuè , jiǔ zhōu běn zì lóng jiā xiāng 。
zì cóng shén yǔ shòu dì mìng , fū zhì jiǔ tǔ guī nóng sāng 。 lóng fēi shàng tiān huò rù hǎi , bù yǔ shì rén tóng jī jiāng 。
tāng nián dà hàn dì jìn chè , qiú lóng yǔ shuǐ lóng máng máng 。 zòng yù xì lóng gòng qū shǐ , shén wù ān kěn wèi rén jiāng 。
xī nán dì jiǎo cāng wú yě , liú chuán gǔ shì shùn suǒ cáng 。 rú hé yī lóng dú bù qù , wǎn zhuǎn jú cù jiāng zhōng yāng 。
zhū shān huán bào zuò xiè gù , yī shí tū wù rú láng dāng 。 wú fù xìng yún zuò yǔ shì , ān néng sì hǎi gèng zhōu zhāng 。
nóng fū yú fù rèn qí xiá , xiā xiè yú biē gè chēng wáng 。 wǒ lái jiàn lóng wèi tàn xī , wèn lóng hé bù qù áo xiáng 。
lóng yán wǒ qǐ rén néng xì , jīn zhī bù chū xún qí cháng 。 chēng lóng zhī dé zài qián yǐn , dài shí ér dòng jiāng tiān xiāng 。
kàng bù zhī tuì bì yǒu huǐ , jīn wǒ zhī qū yǐ qiú zhāng 。 wū hū yuán yě xiě xuán huáng , lóng yù chū xī lóng páng huáng 。
lóng bù chū xī wǒ yōu shāng , wèi lóng gē xī gē kǎi kāng 。 lóng zhī yán xī hé néng wàng 。