朝代:明代
作者:吴俨
原文:
君性巧过人,乃自谓养拙。岂恶人间世,纷纷学奸谲。
行拙常欲方,言拙常欲讷。出门拙何为,不学事干谒。
北窗日高眠,诗书自怡悦。文格不随时,自笑肱三折。
朅来试校职,就补赞皇缺。但得禄代耕,莫问官冷热。
况此函丈间,论议皆时哲。春乘帐下风,夜立门前雪。
岂无恶巧者,为拙传衣钵。
jūn xìng qiǎo guò rén , nǎi zì wèi yǎng zhuō 。 qǐ è rén jiān shì , fēn fēn xué jiān jué 。
xíng zhuō cháng yù fāng , yán zhuō cháng yù nè 。 chū mén zhuō hé wèi , bù xué shì gān yè 。
běi chuāng rì gāo mián , shī shū zì yí yuè 。 wén gé bù suí shí , zì xiào gōng sān zhé 。
hé lái shì xiào zhí , jiù bǔ zàn huáng quē 。 dàn dé lù dài gēng , mò wèn guān lěng rè 。
kuàng cǐ hán zhàng jiān , lùn yì jiē shí zhé 。 chūn chéng zhàng xià fēng , yè lì mén qián xuě 。
qǐ wú è qiǎo zhě , wèi zhuō chuán yī bō 。