朝代:清代
作者:黄锡朋
原文:
盘空势与蛟螭竞,落落疏柯力逾横。能以气胜无妍姿,风骨依然强项令。
江侯画梅如画松,形貌虽异精神同。当其四顾屏凡想,忽若遥情远势来自罗浮烟雨中。
我与江侯早携手,愁闻玉笛思亡友。昔在筠州颇结文字缘,为我挥笔心拳拳。
移宰南昌政声起,怒潮乍沸章门水。衔愤捐躯天下惊,凄凉纸帐西风里。
常山舌,睢阳齿,寥寥数人炳青史。造物惜名尔爱名,呜呼尔竟以名死。
荒山回首哀复哀,一枝莫寄空徘徊。扬州何逊久尘土,东阁官梅安在哉。
重展此幅识尔心如铁,尔形已化,尔迹不灭。云月之夜或疑逋仙魂,谁知惨澹模糊乃是苌宏血。
pán kōng shì yǔ jiāo chī jìng , luò luò shū kē lì yú héng 。 néng yǐ qì shèng wú yán zī , fēng gǔ yī rán qiáng xiàng lìng 。
jiāng hóu huà méi rú huà sōng , xíng mào suī yì jīng shén tóng 。 dāng qí sì gù píng fán xiǎng , hū ruò yáo qíng yuǎn shì lái zì luó fú yān yǔ zhōng 。
wǒ yǔ jiāng hóu zǎo xié shǒu , chóu wén yù dí sī wáng yǒu 。 xī zài yún zhōu pō jié wén zì yuán , wèi wǒ huī bǐ xīn quán quán 。
yí zǎi nán chāng zhèng shēng qǐ , nù cháo zhà fèi zhāng mén shuǐ 。 xián fèn juān qū tiān xià jīng , qī liáng zhǐ zhàng xī fēng lǐ 。
cháng shān shé , huī yáng chǐ , liáo liáo shǔ rén bǐng qīng shǐ 。 zào wù xī míng ěr ài míng , wū hū ěr jìng yǐ míng sǐ 。
huāng shān huí shǒu āi fù āi , yī zhī mò jì kōng pái huái 。 yáng zhōu hé xùn jiǔ chén tǔ , dōng gé guān méi ān zài zāi 。
zhòng zhǎn cǐ fú shí ěr xīn rú tiě , ěr xíng yǐ huà , ěr jì bù miè 。 yún yuè zhī yè huò yí bū xiān hún , shuí zhī cǎn dàn mó hú nǎi shì cháng hóng xiě 。