朝代:明代
作者:陶安
原文:
世上好山如好人,睨傲不肯来相亲。是何峰峦落几案,数寸气象排苍旻。
我闻好山芙蓉三十六,从有鸿濛露岩谷。一宵神运霹雳斧,但见二十四峰青立玉。
翻然飞去十二峰,来向君家伴幽独。忽遇云间骑鹤侣,为言此事非誇诩。
更有仙家十二楼,化作游龙渡江去。砚屏时映一拳小,万壑千岩共昏晓。
天地骨含千古清,收拾精神不为小。洞天两窍秘莫窥,虚冥眇漠涵天池。
须弥亦向芥子纳,静中观妙生神奇。幽人拂拭爱萧洒,掌握烟霏恣陶写。
着屐不劳追谢公,山同心会忘真假。
shì shàng hǎo shān rú hǎo rén , nì ào bù kěn lái xiāng qīn 。 shì hé fēng luán luò jī àn , shǔ cùn qì xiàng pái cāng mín 。
wǒ wén hǎo shān fú róng sān shí liù , cóng yǒu hóng méng lòu yán gǔ 。 yī xiāo shén yùn pī lì fǔ , dàn jiàn èr shí sì fēng qīng lì yù 。
fān rán fēi qù shí èr fēng , lái xiàng jūn jiā bàn yōu dú 。 hū yù yún jiān qí hè lǚ , wèi yán cǐ shì fēi kuā xǔ 。
gèng yǒu xiān jiā shí èr lóu , huà zuò yóu lóng dù jiāng qù 。 yàn píng shí yìng yī quán xiǎo , wàn hè qiān yán gòng hūn xiǎo 。
tiān dì gǔ hán qiān gǔ qīng , shōu shí jīng shén bù wèi xiǎo 。 dòng tiān liǎng qiào mì mò kuī , xū míng miǎo mò hán tiān chí 。
xū mí yì xiàng jiè zǐ nà , jìng zhōng guān miào shēng shén qí 。 yōu rén fú shì ài xiāo sǎ , zhǎng wò yān fēi zì táo xiě 。
zhuó jī bù láo zhuī xiè gōng , shān tóng xīn huì wàng zhēn jiǎ 。