云南古诗学习网手机版

题圆超寺挟溪亭

朝代:宋代

作者:卢襄

原文:

孤亭瞰平野,双溪分两腋。野阔春风香,溪晴照人碧。

我来亭上天欲春,溪声野色争赴人。胸中丘壑相映发,翛然便欲乘飙轮。

惜无妙手王摩诘,半破鹅溪重画出。溪山应喜得赏音,尽遣烟霞供落笔。

我嗟吟鬓犯车尘,一凭危栏眼界新。寄谢溪声与山色,他时来作个中人。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

gū tíng kàn píng yě , shuāng xī fēn liǎng yè 。 yě kuò chūn fēng xiāng , xī qíng zhào rén bì 。

wǒ lái tíng shàng tiān yù chūn , xī shēng yě sè zhēng fù rén 。 xiōng zhōng qiū hè xiāng yìng fā , xiāo rán biàn yù chéng biāo lún 。

xī wú miào shǒu wáng mó jié , bàn pò é xī zhòng huà chū 。 xī shān yīng xǐ dé shǎng yīn , jìn qiǎn yān xiá gòng luò bǐ 。

wǒ jiē yín bìn fàn chē chén , yī píng wēi lán yǎn jiè xīn 。 jì xiè xī shēng yǔ shān sè , tā shí lái zuò gè zhōng rén 。

相关翻译

相关赏析


Copyright © 2008 - 2018, All Rights Reserved. - 电脑版