朝代:近现代
作者:李宣龚
原文:
诗声关盛衰,中晚判王迹。尚文虽大雅,未免带雕饰。
阮亭少工诗,爱好到头白。官资堆山高,定稿付门客。
数行出残楮,点?不容隙。心痒宜自抓,肯使一靴隔。
画眉误深浅,举世入半额。遂令异趣人,蜂起生指摘。
同时誉其书,无异贬诗格。华严本弹指,楼阁岂寸积。
千金诗寻医,此语真有力。大师郑柴翁,变法比安石。
话言即训诂,初不待拣择。起衰踵程祁,风气绾南北。
有兹菜园肚,底用贵通籍。一代能几人,后起当夺席。
shī shēng guān shèng shuāi , zhōng wǎn pàn wáng jì 。 shàng wén suī dà yǎ , wèi miǎn dài diāo shì 。
ruǎn tíng shǎo gōng shī , ài hào dào tóu bái 。 guān zī duī shān gāo , dìng gǎo fù mén kè 。
shǔ xíng chū cán chǔ , diǎn ? ? bù róng xì 。 xīn yǎng yí zì zhuā , kěn shǐ yī xuē gé 。
huà méi wù shēn qiǎn , jǔ shì rù bàn é 。 suì lìng yì qù rén , fēng qǐ shēng zhǐ zhāi 。
tóng shí yù qí shū , wú yì biǎn shī gé 。 huá yán běn tán zhǐ , lóu gé qǐ cùn jī 。
qiān jīn shī xún yī , cǐ yǔ zhēn yǒu lì 。 dà shī zhèng chái wēng , biàn fǎ bǐ ān shí 。
huà yán jí xùn gǔ , chū bù dài jiǎn zé 。 qǐ shuāi zhǒng chéng qí , fēng qì wǎn nán běi 。
yǒu zī cài yuán dù , dǐ yòng guì tōng jí 。 yī dài néng jǐ rén , hòu qǐ dāng duó xí 。