朝代:宋代
作者:张侃
原文:
前时著脚清净坊,山童殷勤进山茗。半杯春云满晴空,午困瞢腾顿能醒。
山深有鸟声清圆,俗名捣药颇堪听。从来不起市朝想,定亦久知存所性。
何如捣茶伴老衲,疾病去尽竟归正。数株寒菊带秋清,一篆香烟留日永。
顾我服官走芳尘,心虽超悟力未猛。气猿意马难同防,未免稍纵肆顽犷。
人言茶味怕齿知,日渐月渍遣胃冷。不然除腻立奇勋,气象森严费忠鲠。
建溪早芽细如针,来春喊声遍山岭。铜模新制号凤团,绛纱斜纫护龙饼。
竹窗拂拭金石坚,碾破霏霏光炯炯。旧曾识此今罕见,山茗一旗生舜井。
冠裳不加貌自若,厥包断不请侥倖。须知老衲定中人,任柳生肘木生瘿。
qián shí zhuó jiǎo qīng jìng fāng , shān tóng yīn qín jìn shān míng 。 bàn bēi chūn yún mǎn qíng kōng , wǔ kùn méng téng dùn néng xǐng 。
shān shēn yǒu niǎo shēng qīng yuán , sú míng dǎo yào pō kān tīng 。 cóng lái bù qǐ shì cháo xiǎng , dìng yì jiǔ zhī cún suǒ xìng 。
hé rú dǎo chá bàn lǎo nà , jí bìng qù jìn jìng guī zhèng 。 shǔ zhū hán jú dài qiū qīng , yī zhuàn xiāng yān liú rì yǒng 。
gù wǒ fú guān zǒu fāng chén , xīn suī chāo wù lì wèi měng 。 qì yuán yì mǎ nán tóng fáng , wèi miǎn shāo zòng sì wán guǎng 。
rén yán chá wèi pà chǐ zhī , rì jiàn yuè zì qiǎn wèi lěng 。 bù rán chú nì lì qí xūn , qì xiàng sēn yán fèi zhōng gěng 。
jiàn xī zǎo yá xì rú zhēn , lái chūn hǎn shēng biàn shān lǐng 。 tóng mó xīn zhì hào fèng tuán , jiàng shā xié rèn hù lóng bǐng 。
zhú chuāng fú shì jīn shí jiān , niǎn pò fēi fēi guāng jiǒng jiǒng 。 jiù céng shí cǐ jīn hǎn jiàn , shān míng yī qí shēng shùn jǐng 。
guàn cháng bù jiā mào zì ruò , jué bāo duàn bù qǐng jiǎo xìng 。 xū zhī lǎo nà dìng zhōng rén , rèn liǔ shēng zhǒu mù shēng yǐng 。