朝代:宋代
作者:刘子寰
原文:
郏石玲珑玉为骨,下有双泉深觱沸。珠泉凝白玉泉碧,含彩扬辉以其物。
珠泉灵蚌夜出游,忽惊月色清如秋。一山木叶皆倒影,月轮却在泉间浮。
玉泉潜珍閟莫测,木石但观皆润泽。卞和生长此山间,谷邃泉深求不得。
泉心缓缓嘘浮珠,泉口急流深满渠。鱼虾蛭蚓不敢狎,始知下有龙神居。
老龙动息有常定,朝昏泉涌如潮信。馀波派作九曲流,百折不能违水性。
石池数顷琉璃浸,池底金莲铺绿锦。金碧晶荧射眼明,烦襟濯尽生寒凛。
上古消沉不可知,唐贤往往已留题。莓苔剥落传师笔,沙砾灭没文饶碑。
汴京往昔升平日,北上西来多墨客。东坡诗扁卧蚕书,鲁直门颜生铁画。
向来虏寇抄荆门,城郭屋庐俱荡焚。黄头亦恐杀风景,岿然独有林亭存。
古称神瀵疑兹是,到处涔蹄无此比。争得山头无戍垒,住向荆门弄泉水。
jiá shí líng lóng yù wèi gǔ , xià yǒu shuāng quán shēn bì fèi 。 zhū quán níng bái yù quán bì , hán cǎi yáng huī yǐ qí wù 。
zhū quán líng bàng yè chū yóu , hū jīng yuè sè qīng rú qiū 。 yī shān mù yè jiē dǎo yǐng , yuè lún què zài quán jiān fú 。
yù quán qián zhēn bì mò cè , mù shí dàn guān jiē rùn zé 。 biàn hé shēng cháng cǐ shān jiān , gǔ suì quán shēn qiú bù dé 。
quán xīn huǎn huǎn xū fú zhū , quán kǒu jí liú shēn mǎn qú 。 yú xiā zhì yǐn bù gǎn xiá , shǐ zhī xià yǒu lóng shén jū 。
lǎo lóng dòng xī yǒu cháng dìng , cháo hūn quán yǒng rú cháo xìn 。 yú bō pài zuò jiǔ qǔ liú , bǎi zhé bù néng wéi shuǐ xìng 。
shí chí shǔ qǐng liú lí jìn , chí dǐ jīn lián pū lǜ jǐn 。 jīn bì jīng yíng shè yǎn míng , fán jīn zhuó jìn shēng hán lǐn 。
shàng gǔ xiāo chén bù kě zhī , táng xián wǎng wǎng yǐ liú tí 。 méi tái bō luò chuán shī bǐ , shā lì miè méi wén ráo bēi 。
biàn jīng wǎng xī shēng píng rì , běi shàng xī lái duō mò kè 。 dōng pō shī biǎn wò cán shū , lǔ zhí mén yán shēng tiě huà 。
xiàng lái lǔ kòu chāo jīng mén , chéng guō wū lú jù dàng fén 。 huáng tóu yì kǒng shā fēng jǐng , kuī rán dú yǒu lín tíng cún 。
gǔ chēng shén fèn yí zī shì , dào chù cén tí wú cǐ bǐ 。 zhēng dé shān tóu wú shù lěi , zhù xiàng jīng mén nòng quán shuǐ 。