朝代:明代
作者:唐文凤
原文:
隋亡晋阳启唐祚,锦帆未返江都路。野鸟为鸾人肆欺,天心厌乱谁能诉。
一朝裴寂成深谋,家国转变汝所由。白旄黄钺两京定,四海晏然无所忧。
功高德厚称神武,太子齐王安足数。忠臣猛将任股肱,宠异宏开天策府。
当时贤俊十八人,嘉谟直道情相亲。可否献替陈至理,何曾宛转全天伦。
瀛洲茫茫近蓬岛,迥隔尘寰风日好。如纶如綍出王言,戒逸戒奢箴大宝。
或称博学行秘书,或称忠鲠智有馀。阴阳大化任调燮,经籍奥义烦分区。
殷勤畴咨当世务,司勋记室并主簿。考功祭酒博士伦,著作参军典签数。
是中诸子皆良才,十七可尊一可猜。如何骁腾众龙媒,著彼碌碌真驽骀。
岂知诒谋传后祸,雨露才沾鬓云妥。此獠空怜头血流,斛麦谀言无不可。
清风环佩声珊珊,抠趋进退意气閒。龙眠居士有佳趣,好事写入画图间。
我今展卷起深想,千古神交见神像。一时陈迹付逝波,肯信流芳在天壤。
只今幸际休明时,虞舜至治应无为。群贤毕集玉堂署,咫尺瀛洲端可期。
圣朝岂无此学士,我亦趋朝拜丹陛。古今人物许同俦,留取声名继青史。
suí wáng jìn yáng qǐ táng zuò , jǐn fān wèi fǎn jiāng dōu lù 。 yě niǎo wèi luán rén sì qī , tiān xīn yàn luàn shuí néng sù 。
yī cháo péi jì chéng shēn móu , jiā guó zhuǎn biàn rǔ suǒ yóu 。 bái máo huáng yuè liǎng jīng dìng , sì hǎi yàn rán wú suǒ yōu 。
gōng gāo dé hòu chēng shén wǔ , tài zǐ qí wáng ān zú shǔ 。 zhōng chén měng jiāng rèn gǔ gōng , chǒng yì hóng kāi tiān cè fǔ 。
dāng shí xián jùn shí bā rén , jiā mó zhí dào qíng xiāng qīn 。 kě fǒu xiàn tì chén zhì lǐ , hé céng wǎn zhuǎn quán tiān lún 。
yíng zhōu máng máng jìn péng dǎo , jiǒng gé chén huán fēng rì hǎo 。 rú lún rú fú chū wáng yán , jiè yì jiè shē zhēn dà bǎo 。
huò chēng bó xué xíng mì shū , huò chēng zhōng gěng zhì yǒu yú 。 yīn yáng dà huà rèn tiáo xiè , jīng jí ào yì fán fēn qū 。
yīn qín chóu zī dāng shì wù , sī xūn jì shì bìng zhǔ bù 。 kǎo gōng jì jiǔ bó shì lún , zhuó zuò cān jūn diǎn qiān shǔ 。
shì zhōng zhū zǐ jiē liáng cái , shí qī kě zūn yī kě cāi 。 rú hé xiāo téng zhòng lóng méi , zhuó bǐ lù lù zhēn nú tái 。
qǐ zhī yí móu chuán hòu huò , yǔ lòu cái zhān bìn yún tuǒ 。 cǐ liáo kōng lián tóu xiě liú , hú mài yú yán wú bù kě 。
qīng fēng huán pèi shēng shān shān , kōu qū jìn tuì yì qì xián 。 lóng mián jū shì yǒu jiā qù , hǎo shì xiě rù huà tú jiān 。
wǒ jīn zhǎn juǎn qǐ shēn xiǎng , qiān gǔ shén jiāo jiàn shén xiàng 。 yī shí chén jì fù shì bō , kěn xìn liú fāng zài tiān rǎng 。
zhǐ jīn xìng jì xiū míng shí , yú shùn zhì zhì yīng wú wèi 。 qún xián bì jí yù táng shǔ , zhǐ chǐ yíng zhōu duān kě qī 。
shèng cháo qǐ wú cǐ xué shì , wǒ yì qū cháo bài dān bì 。 gǔ jīn rén wù xǔ tóng chóu , liú qǔ shēng míng jì qīng shǐ 。