朝代:宋代
作者:周麟之
原文:
雨木冰,贯珠络玉千葩明。横鞭一拂条叶动,宝钗堕地声铿鍧。
昨日登车天地墨,怪雨盲风起东北。俄然散雹乱飞霙,流淖满途深没膝。
前车折轴不得行,后车脱辐泥翻轭。晓来廓氛天宇清,万象夺目何晶莹。
凛如介士执矛戟,四野列阵霜雪凝。汴河堤上民惊诧,问是何祥木冰稼。
平生有眼未曾看,旧说惟闻达官怕。车中嗫嚅齐鲁生,尝学五传窥遗经。
因言前哲论灾异,占曰庶人皆执兵。只应北地干戈起,草木如人刃相倚。
莫忧胡儿饮泗水,尽道明年佛狸死。
yǔ mù bīng , guàn zhū luò yù qiān pā míng 。 héng biān yī fú tiáo yè dòng , bǎo chāi duò dì shēng kēng hōng 。
zuó rì dēng chē tiān dì mò , guài yǔ máng fēng qǐ dōng běi 。 é rán sàn báo luàn fēi yīng , liú nào mǎn tú shēn méi xī 。
qián chē zhé zhóu bù dé xíng , hòu chē tuō fú ní fān è 。 xiǎo lái kuò fēn tiān yǔ qīng , wàn xiàng duó mù hé jīng yíng 。
lǐn rú jiè shì zhí máo jǐ , sì yě liè zhèn shuāng xuě níng 。 biàn hé dī shàng mín jīng chà , wèn shì hé xiáng mù bīng jià 。
píng shēng yǒu yǎn wèi céng kàn , jiù shuō wéi wén dá guān pà 。 chē zhōng niè rú qí lǔ shēng , cháng xué wǔ chuán kuī yí jīng 。
yīn yán qián zhé lùn zāi yì , zhàn yuē shù rén jiē zhí bīng 。 zhǐ yīng běi dì gān gē qǐ , cǎo mù rú rén rèn xiāng yǐ 。
mò yōu hú ér yǐn sì shuǐ , jìn dào míng nián fó lí sǐ 。