朝代:宋代
作者:许及之
原文:
圣朝亦知贱士丑,尚许追随牛马走。圄空幸免殚拙心,材散那能呈好手。
万里来归尘扑面,一梦惊回柳生肘。同僚末至得斯人,眼底轮囷曾有否。
青云直上气如虹,要津立登槎犯斗。惠文安得事仁尧,吏酷自应嗤小苟。
相从几何突未黔,掉头归去依岩薮。拄笏聊看罨画山,岸巾且饮淮南酒。
夫君自是皎洁姿,不用沧浪濯缨垢。正恐功名自逼人,更向王畿重结绶。
shèng cháo yì zhī jiàn shì chǒu , shàng xǔ zhuī suí niú mǎ zǒu 。 yǔ kōng xìng miǎn dān zhuō xīn , cái sàn nà néng chéng hǎo shǒu 。
wàn lǐ lái guī chén pū miàn , yī mèng jīng huí liǔ shēng zhǒu 。 tóng liáo mò zhì dé sī rén , yǎn dǐ lún qūn céng yǒu fǒu 。
qīng yún zhí shàng qì rú hóng , yào jīn lì dēng chá fàn dòu 。 huì wén ān dé shì rén yáo , lì kù zì yīng chī xiǎo gǒu 。
xiāng cóng jǐ hé tū wèi qián , diào tóu guī qù yī yán sǒu 。 zhǔ hù liáo kàn yǎn huà shān , àn jīn qiě yǐn huái nán jiǔ 。
fū jūn zì shì jiǎo jié zī , bù yòng cāng làng zhuó yīng gòu 。 zhèng kǒng gōng míng zì bī rén , gèng xiàng wáng jī zhòng jié shòu 。