朝代:明代
作者:邵宝
原文:
违先生盖数载兮,忽南向以兴嗟。望碧山而不可往兮,渺愁云于天涯。
问九原之安在兮,慨德音之永遐。维先生之明哲兮,固神启而天赋。
筮遇履而之无妄兮,曰坦坦其幽素。服兰菊而佩蘅兮,步前修以为度。
春与秋其汲汲兮,恐岁年之迟暮。惟至美不能以终秘兮,于灿发于文章。
窥门墙乎汉魏兮谐律吕于中唐。挥贾涕于太息兮,舒孙啸于独伤。
知先生谓为逸民兮,不知者曰其忘世。言博利以为仁兮,守善藏以为智。
维厥子之登庸兮,亦讵非先生之所施。繄太邱之率物兮,树东京之高风。
越弘景之退处兮,乃托迹于神农。众剪剪于寻丈兮,亦孰能知夫所从。
苟此志之不愆兮,又何分乎达与穷。始趋涂之各异兮,终要归以皆同。
徵孟生之为贞兮,附陶氏之为靖。曰舆情其既公兮,信棺盖而后定。
彼曷其独不死兮,顾偷生之为幸。呜呼先生兮,庶其得正。
怅余怀之无聊兮,掩遗编以长谣。极四方与上下兮,肆远索而旁招。
典刑辽阔兮,里社萧条。彼水之澨兮,山之椒。先生不归兮,使我心劳。
wéi xiān shēng gài shǔ zài xī , hū nán xiàng yǐ xìng jiē 。 wàng bì shān ér bù kě wǎng xī , miǎo chóu yún yú tiān yá 。
wèn jiǔ yuán zhī ān zài xī , kǎi dé yīn zhī yǒng xiá 。 wéi xiān shēng zhī míng zhé xī , gù shén qǐ ér tiān fù 。
shì yù lǚ ér zhī wú wàng xī , yuē tǎn tǎn qí yōu sù 。 fú lán jú ér pèi héng xī , bù qián xiū yǐ wèi dù 。
chūn yǔ qiū qí jí jí xī , kǒng suì nián zhī chí mù 。 wéi zhì měi bù néng yǐ zhōng mì xī , yú càn fā yú wén zhāng 。
kuī mén qiáng hū hàn wèi xī xié lǜ lǚ yú zhōng táng 。 huī jiǎ tì yú tài xī xī , shū sūn xiào yú dú shāng 。
zhī xiān shēng wèi wèi yì mín xī , bù zhī zhě yuē qí wàng shì 。 yán bó lì yǐ wèi rén xī , shǒu shàn cáng yǐ wèi zhì 。
wéi jué zǐ zhī dēng yōng xī , yì jù fēi xiān shēng zhī suǒ shī 。 yī tài qiū zhī lǜ wù xī , shù dōng jīng zhī gāo fēng 。
yuè hóng jǐng zhī tuì chù xī , nǎi tuō jì yú shén nóng 。 zhòng jiǎn jiǎn yú xún zhàng xī , yì shú néng zhī fū suǒ cóng 。
gǒu cǐ zhì zhī bù qiān xī , yòu hé fēn hū dá yǔ qióng 。 shǐ qū tú zhī gè yì xī , zhōng yào guī yǐ jiē tóng 。
zhēng mèng shēng zhī wèi zhēn xī , fù táo shì zhī wèi jìng 。 yuē yú qíng qí jì gōng xī , xìn guān gài ér hòu dìng 。
bǐ hé qí dú bù sǐ xī , gù tōu shēng zhī wèi xìng 。 wū hū xiān shēng xī , shù qí dé zhèng 。
chàng yú huái zhī wú liáo xī , yǎn yí biān yǐ cháng yáo 。 jí sì fāng yǔ shàng xià xī , sì yuǎn suǒ ér páng zhāo 。
diǎn xíng liáo kuò xī , lǐ shè xiāo tiáo 。 bǐ shuǐ zhī shì xī , shān zhī jiāo 。 xiān shēng bù guī xī , shǐ wǒ xīn láo 。