朝代:元代
作者:郭钰
原文:
丈夫为医真有道,人间百病煎百草。百草于人尚有功,圣谟砭订谁当告。
闻君独得声名早,上池分水洗襟抱。满煎凋瘵生意回,君来绝胜阳春到。
嗟余病癖老更多,疗之无方愁绝倒。锦袍霄汉梦荒凉,白发丘园日枯槁。
平生颇嗜短长吟,弄笔至今无一好。久欲寻医今遇君,安得从君共论讨。
参苓芝术俱等閒,顶门之针乃为宝。
zhàng fū wèi yī zhēn yǒu dào , rén jiān bǎi bìng jiān bǎi cǎo 。 bǎi cǎo yú rén shàng yǒu gōng , shèng mó biān dìng shuí dāng gào 。
wén jūn dú dé shēng míng zǎo , shàng chí fēn shuǐ xǐ jīn bào 。 mǎn jiān diāo zhài shēng yì huí , jūn lái jué shèng yáng chūn dào 。
jiē yú bìng pǐ lǎo gèng duō , liáo zhī wú fāng chóu jué dǎo 。 jǐn páo xiāo hàn mèng huāng liáng , bái fā qiū yuán rì kū gǎo 。
píng shēng pō shì duǎn cháng yín , nòng bǐ zhì jīn wú yī hǎo 。 jiǔ yù xún yī jīn yù jūn , ān dé cóng jūn gòng lùn tǎo 。
cān líng zhī shù jù děng xián , dǐng mén zhī zhēn nǎi wèi bǎo 。