朝代:宋代
作者:毕仲游
原文:
都门冠盖如云多,马头匼匝金盘陀。平明三节出城去,使华已过桑乾河。
桑乾地寒毡作屋,冰霜满野飞鸿鹄。道旁箫鼓动地迎,铁面蕃儿皆拭目。
金玦装成宝刀利,银鞍半露貂裘燠。日高宾馆驻前旌,馈客往来随酪粥。
河间未弛新亭障,山后犹存旧风俗。幽燕妇女白如脂,露面来觇汉冠服。
边风吹雪罨毡城,毡城在处为屯营。黄沙行尽到靴淀,新年下马单于庭。
庭中之人识汉事,而公赫赫传家声。君臣把酒重相劝,知有从来忠孝名。
好言天子神圣武,际天接地皆王土。桑麻万里富中原,制作千年还太古。
白日亲观丹凤翔,黄河近报神鱼舞。不须铁甲屯大荒,坐见长城倚天宇。
况君总发怀刚肠,往年司直中书堂。单骑走马绝瀚海,而今复使天一方。
平时出入虽故事,男儿举足安可量。鄙人再拜赠公语,北边射猎云雪冈。
平安烽火三万日,羽林超距閒金汤。年年蕃马输汉地,后车碨礧牵玄黄。
愿持成效献天子,归来跃出尚书郎。归来跃出尚书郎,锵金鸣玉趋明光。
dōu mén guàn gài rú yún duō , mǎ tóu kē zā jīn pán tuó 。 píng míng sān jié chū chéng qù , shǐ huá yǐ guò sāng qián hé 。
sāng qián dì hán zhān zuò wū , bīng shuāng mǎn yě fēi hóng hú 。 dào páng xiāo gǔ dòng dì yíng , tiě miàn fán ér jiē shì mù 。
jīn jué zhuāng chéng bǎo dāo lì , yín ān bàn lòu diāo qiú yù 。 rì gāo bīn guǎn zhù qián jīng , kuì kè wǎng lái suí lào zhōu 。
hé jiān wèi chí xīn tíng zhàng , shān hòu yóu cún jiù fēng sú 。 yōu yàn fù nǚ bái rú zhī , lòu miàn lái chān hàn guàn fú 。
biān fēng chuī xuě yǎn zhān chéng , zhān chéng zài chù wèi tún yíng 。 huáng shā xíng jìn dào xuē diàn , xīn nián xià mǎ chán yú tíng 。
tíng zhōng zhī rén shí hàn shì , ér gōng hè hè chuán jiā shēng 。 jūn chén bǎ jiǔ zhòng xiāng quàn , zhī yǒu cóng lái zhōng xiào míng 。
hǎo yán tiān zǐ shén shèng wǔ , jì tiān jiē dì jiē wáng tǔ 。 sāng má wàn lǐ fù zhōng yuán , zhì zuò qiān nián hái tài gǔ 。
bái rì qīn guān dān fèng xiáng , huáng hé jìn bào shén yú wǔ 。 bù xū tiě jiǎ tún dà huāng , zuò jiàn cháng chéng yǐ tiān yǔ 。
kuàng jūn zǒng fā huái gāng cháng , wǎng nián sī zhí zhōng shū táng 。 dān qí zǒu mǎ jué hàn hǎi , ér jīn fù shǐ tiān yī fāng 。
píng shí chū rù suī gù shì , nán ér jǔ zú ān kě liàng 。 bǐ rén zài bài zèng gōng yǔ , běi biān shè liè yún xuě gāng 。
píng ān fēng huǒ sān wàn rì , yǔ lín chāo jù xián jīn tāng 。 nián nián fán mǎ shū hàn dì , hòu chē wěi léi qiān xuán huáng 。
yuàn chí chéng xiào xiàn tiān zǐ , guī lái yuè chū shàng shū láng 。 guī lái yuè chū shàng shū láng , qiāng jīn míng yù qū míng guāng 。