朝代:宋代
作者:王称
原文:
峄阳孤桐节风雨,月中双凤幽修语。一辞爨下登高堂,徽向黄金思何苦。
初弹一曲南风生,端拱垂衣虞舜庭。悄然再鼓神欲往,美人颀而结遐想。
须臾改调弦乱鸣,引宫刻角流新声。泛如阳春激白雪,淡如绿水涵秋清。
羡君操成有如此,十指游心在千古。户外翩翩鸾鹤翔,松下傞傞鬼神舞。
世间筝?徒纷纷,可怜此调谁能闻。江湖寥寥少知己,抱归独卧空山云。
yì yáng gū tóng jié fēng yǔ , yuè zhōng shuāng fèng yōu xiū yǔ 。 yī cí cuàn xià dēng gāo táng , huī xiàng huáng jīn sī hé kǔ 。
chū tán yī qǔ nán fēng shēng , duān gǒng chuí yī yú shùn tíng 。 qiǎo rán zài gǔ shén yù wǎng , měi rén qí ér jié xiá xiǎng 。
xū yú gǎi tiáo xián luàn míng , yǐn gōng kè jiǎo liú xīn shēng 。 fàn rú yáng chūn jī bái xuě , dàn rú lǜ shuǐ hán qiū qīng 。
xiàn jūn cāo chéng yǒu rú cǐ , shí zhǐ yóu xīn zài qiān gǔ 。 hù wài piān piān luán hè xiáng , sōng xià suō suō guǐ shén wǔ 。
shì jiān zhēng ? ? tú fēn fēn , kě lián cǐ tiáo shuí néng wén 。 jiāng hú liáo liáo shǎo zhī jǐ , bào guī dú wò kōng shān yún 。