朝代:宋代
作者:许及之
原文:
人为物灵钧受命,物本于人无诟病。圣远庖厨存此心,诗咏虫鱼明物性。
沙噀入咏诚蠢蠢,因之演雅聊援引。此辈已分泥涂辱,吾侪忍加汤火窘。
乌郎自乌墨鱼墨,如虱处发不知黑。锁管寄车墨者流,书契岂皆能作贼。
牡蛎分房巧芘身,雉蛤移种陈接新。?君孕玉自撑拄,蠙氏采月为精神。
西施有舌话前闻,老婆之牙岂同群。螯属黄中膏具美,螺族青出味作辛。
蚬蛏蚶蛤壳为囿,相濡以沫期耐久。自为锅釜使受烹,宁落提携死于酒。
子产校人从肆瞒,流水长者功难论。寄声海上钓鳌客,鳌动恐伤大地根。
满船月明何所得,意不在鱼钩自直。潮来忽见驾山来,个解吞舟人不识。
有客闻之为骇然,人鱼更擅将谁怜。
rén wèi wù líng jūn shòu mìng , wù běn yú rén wú gòu bìng 。 shèng yuǎn páo chú cún cǐ xīn , shī yǒng chóng yú míng wù xìng 。
shā xùn rù yǒng chéng chǔn chǔn , yīn zhī yǎn yǎ liáo yuán yǐn 。 cǐ bèi yǐ fēn ní tú rǔ , wú chái rěn jiā tāng huǒ jiǒng 。
wū láng zì wū mò yú mò , rú shī chù fā bù zhī hēi 。 suǒ guǎn jì chē mò zhě liú , shū qì qǐ jiē néng zuò zéi 。
mǔ lì fēn fáng qiǎo bì shēn , zhì gé yí zhǒng chén jiē xīn 。 ? ? jūn yùn yù zì chēng zhǔ , pín shì cǎi yuè wèi jīng shén 。
xī shī yǒu shé huà qián wén , lǎo pó zhī yá qǐ tóng qún 。 áo shǔ huáng zhōng gāo jù měi , luó zú qīng chū wèi zuò xīn 。
xiǎn chēng hān gé ké wèi yòu , xiāng rú yǐ mò qī nài jiǔ 。 zì wèi guō fǔ shǐ shòu pēng , níng luò tí xié sǐ yú jiǔ 。
zǐ chǎn xiào rén cóng sì mán , liú shuǐ cháng zhě gōng nán lùn 。 jì shēng hǎi shàng diào áo kè , áo dòng kǒng shāng dà dì gēn 。
mǎn chuán yuè míng hé suǒ dé , yì bù zài yú gōu zì zhí 。 cháo lái hū jiàn jià shān lái , gè jiě tūn zhōu rén bù shí 。
yǒu kè wén zhī wèi hài rán , rén yú gèng shàn jiāng shuí lián 。